MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1735

giác hắn đưa tay lên che mặt mà thở dài trong lòng, năm năm không gặp, ba
con hàng này mỗi một ngày càng trở nên vô sỉ đâu.

Không biết sau này trở về, sưa phụ của tiểu hoà thượng biết được có

đem nó quất cho một trận rồi trục xuất khỏi phật môn hay không nữa. Mà
có lẽ không, hình như sưa phụ của tên nhóc này cũng không phải là một kẻ
bình thường đây. Nghĩ đến, Hoàng Thiên thật muốn đưa tay che mặt lần
nữa, thở than cho cuộc đời bi ai. Người như hắn vậy mà hết lần này đến lần
khác đều có quan hệ với đám gia hoả vô sỉ, biết nói làm sao.

Buông ra Anh Vũ, Hoàng Thiên đưa tay túm lấy tai của tên nhóc mà

xách lên, quăng cho nó một nhìn cảnh cáo. Lại nhìn về phía Hứa Thanh
Hoa, hắn nhẹ gật đầu chào hỏi, thần sắc có vài phần lãnh đạm.

Cô gái này cùng hắn mặc dù có chút mâu thuẫn, nhưng suy cho cùng

cũng không phải thâm thù đại hận gì. Chưa kể chuyện hôm đó một phần
cũng là do lỗi của hắn, cho nên hắn với nàng cũng không có nhiều ác cảm.
Nhưng muốn hắn đối xử với nàng như với huynh đệ của mình, quả thực rất
khó có thể, chí ít đến hiện tại còn chưa đủ.

Cùng Anh Vũ nói thêm vài câu, hắn liền tiến tới trước mặt Phong Võ,

mỉm cười nói:

- Tiền bối, để ngươi chê cười rồi.

Phong Võ nhìn Hoàng Thiên, ánh mắt không tự chủ được mấy lần liếc

về phía Tiểu Hắc trên vai hắn, lắc đầu:

- Cớ gì chê cười? Chỉ là mấy cái a miêu a cẩu mà thôi, ta hồi trẻ so với

ngươi còn muốn hung bạo hơn mấy lần đây.

Lời nói tràn đầy bá khí, lại dám xem Diệp Vọng cùng Bạch Khôi như

a miêu a cẩu. Nhưng Hoàng Thiên sẽ không cảm thấy nghi ngờ, bởi vì hắn
biết đối phương là Phong Võ, một trong những cường giả đỉnh cao của toàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.