MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1775

Chỉ thấy Bạch Chấn Long vốn đang cuồng tiếu, bỗng nhiên sắc mặt lộ

ra hoảng sợ cực cùng. Trên vai Hoàng Thiên, Tiểu Hắc như ma long tỉnh
giấc, rống lên một tiếng thanh minh tận trời. Cự trảo sắc lẹm vung về phía
lão, đem cánh tay đang móc mắt Hoàng Thiên sinh sinh chém đứt, máu tươi
vương vẩy khắp trời cao.

Nhưng mà mọi chuyện còn chưa dừng tại đó. Trên bầu trời của đấu

trường, một vệt sáng như tia chớp giận giữ mà qua, mang theo kinh thiên
động địa khí thế đánh nát toàn bộ lôi đài. Còn Bạch Chấn Long, nơi ngực
đã sớm mở ra một rãnh máu lớn, đứt gãy không ít xương sườn bay ngược
về sau.

Dị biến xảy ra quá mức nhanh khiến cho không có ai kịp thời phản

ứng, đến khi người ta kịp thời định thần lại thì chỉ còn lại sự kinh sợ không
nói nên lời.

Trung tâm đấu trường, lôi đài nổ nát, hai đầu hung thú khổng lồ như

hai ngọn núi nhỏ trang nghiêm mà đứng, hiên ngang trấn áp quần hùng.
Một đen một trắng, một quang minh một hắc ám, không ai khác chính là
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch. Chỉ là bọn chúng lúc này, không phải là hai đầu
chó nhỏ ai ai nhìn thấy cũng yêu thương như lúc trước, mà đã trở thành hai
đầu thái cổ hồng hoang hung thú, toát ra uy nghiêm vô thượng không thể
khinh nhờn.

Tiểu Hắc từ đầu tới chân ngập tràn hắc khí, toát ra vô tận khí tức tử

vong lạnh lẽo. Chỉ một nhìn của nó, cũng có thể khiến cho người ta có cảm
giác như bị tước đoạt đi vô tận sinh cơ, đẩy bản thân đến cận kề cái chết.

Tiểu Bạch lại trái ngược hoàn toàn, một thân bạch khí trắng noãn như

băng tuyết vạn năm, sinh cơ bừng bừng ngập tràn khắp trốn. Chỉ một nhìn
đều khiến người ta thư thái, có cảm giác tuổi thọ cũng kéo dài thêm một
đoạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.