MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1802

Bất giác đưa tay muốn lau đi những giọt máu đỏ tươi còn đọng trên gò

má con trai, Hoàng Thiên Hùng cười nhẹ, gật đầu nói:

- Đứa nhỏ ngốc, con khi nãy chẳng phải nói không muốn làm lãng

khách nữa đó ư. Còn về truy cầu hạnh phúc, ai nói với con rằng hạnh phúc
chỉ nằm ở cuối con đường?

Hoàng Thiên im lặng, khoé môi nhích nhích đôi lần như muốn nói,

nhưng cuối cùng vẫn không có nên câu.

- Con có được người yêu con hết mình, có được huynh đệ bè bạn sẵn

sàng vì mình mà hy sinh, đó mới là hạnh phúc.

Một lời này của cha khiến Hoàng Thiên nhất thời ngẩn ra, trong tâm

như hiểu ra được điều gì đó. Hoá ra, có được người mình yêu, có được
huynh đệ bè bạn, lại chính là hạnh phúc. Vậy mà lâu nay hắn không biết
trân trọng, cứ một mực ngây ngô kiếm tìm đâu đâu, để rồi mới gần đây
thôi, hắn đã đánh mất đi một người.

- Cha! Con hiểu rồi, cám ơn người.

Nắm tay siết chặt, Hoàng Thiên trong tim như quyết tâm một việc gì,

ngẩng đầu mà nói.

- Được rồi chàng trai, hãy mạnh mẽ lên. Cha tin tưởng vào con. Đưa

tay vuốt lấy tóc con trai mình, mặc dù không thể chạm tới, nhưng vẫn cảm
nhận được hơi ấm truyền ra, Hoàng Thiên Hùng mỉm cười hạnh phúc. Con
trai hắn, trưởng thành.

- Đôi mắt của con, với tình trạng hiện tại của cha quả thực không thể

giúp được gì. Nhưng cha có thể chỉ cho con một phương hướng, chỉ cần
con có quyết tâm, không những có thể khôi phục lại được, mà còn sở hữu
một năng lực tốt hơn trước nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.