MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2115

như một vị thần sấm vọt qua, kéo theo cả bầu trời lôi điện trùng xuống
quấn lấy quanh thân, công kích về kẻ thù.

- Đùng… đùng… ầm.

Ánh chớp sáng rực bao trùm khắp mấy chục dặm bầu trời, cứ thế

nương theo một bóng người quất về phía Đặng Côn. Sau va chạm, bầu
không khí trong phạm vi đều như cương ra, sao đó nhất tề bạo nổ. Sóng âm
đì đùng nối nhau lan rộng, khiến cho cơ ngực người tưng tức như muốn
cùng cộng hưởng mà bạo khai.

Loại ảnh hưởng này gần như đã sớm vượt qua giới hạn mà Hoá Linh

có thể chịu đựng, khiến cho thiên kiêu Cố Gia không thể không lui về, ánh
mắt sùng bái nhìn về phía bầu trời.

Chỉ thấy khi mà lôi điện tán đi, Cố Anh ngự giữa trung tâm, hào quang

thần thánh doạ người. Quang luân sau lưng hắn sớm ngưng thành thực chất,
rực rỡ năm màu tuần hoàn, lúc này đây còn xen lẫn vào đợt đợt tia lôi,
khiến cho hắn trông càng thêm dũng mãnh.

- Không nghĩ tới Tuyết Vũ cũng có người sở hữu sức mạnh của Thiên

Lôi.

Âm thanh vang vọng, Đặng Côn chậm rãi bay lên từ hồ lớn dưới chân

thác, quần áo phân nửa bị cháy đen, thập phần chật vật. Dĩ nhiên, một kích
giao chiến vừa rồi hắn đã rơi vào hạ phong.

Đưa tay lau đi vết khói ám còn vương trên mặt, hắn liếc nhìn Cố Anh

mà cười. Là một nụ cười không nhìn ra được cảm xúc gì, tựa như một cỗ
máy đang cười vậy. Chỉ duy nhất cô gái đi theo hắn là nhận ra được nụ cười
đó có hàm ý gì, sắc mặt không kìm được mà trở nên lo lắng.

Quả nhiên, khi Đặng Côn vừa mới nói xong, trong mắt bỗng bắn ra

tinh quang. Nguyên bản thân thể đang tràn đầy vết cháy xém bỗng nhiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.