MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2160

- A…

- Thương…

Tình trạng kỳ lạ ấy của hắn cứ thế kéo dài, cho tới khi bên kia đã đánh

đến trời long đất lở, một sống một còn. Chỉ nghe hai tiếng cộng minh, một
người một cầm gào thét vang trời. Thân xác của con chim đen nổ tung
thành vô tận hắc khí, hừng hực như Minh Hoả nơi cửu u đang thiêu rụi rồi
nhanh chóng lụi tàn. Cố Tinh Cực Đạo thạch giây phút ấy liền lộ ra bản thể
ban đầu của nó, lơ lửng giữa trời cao.

Một phút, một giờ, một ngày cứ thế lẳng lặng trôi qua. Trên bề mặt

nhẵn bóng của viên đá bỗng nhiên nở rộ ra một dấu ấn đỏ tươi, lấp loé
không ngừng.

- U…

Xúc tua lần nữa vươn ra, bắt đầu diễn hoá hình thái mới, là hình dạng

của một con người.

Hắc khí mơ hồ ngưng tụ xen kẽ những mạch đập, cấu thành một cái

thân người từ quỷ khí. Không biết bởi vì lý do nào đó, quỷ khí vậy mà biến
hoá nghịch chiều, ngưng thực lại chẳng khác gì da người. Cơ hồ trong nháy
mắt sau, một khuôn mặt thanh niên hiển lộ ra trước mắt, nhẹ nhàng nở nụ
cười.

- Huynh đệ… ta trở về.

Thanh âm của hắn vang vọng trong toàn bộ cấm địa này, từ đảo đá tản

ra cả hư vô xung quanh, nhưng đối với ai đó lại như vang lên từ hồi ức.

Hoàng Thiên nhìn chằm chằm thân ảnh ấy, bờ môi cứng ngắc không

nói nên lời. Bàn tay hắn siết lên, vang lên tiếng răng rắc doạ người. Hắn
bước ra, chậm, đều, nhanh, rồi cuối cùng như điên cuồng chạy tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.