MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2232

Đặng Côn nhìn Hoàng Thiên mà cười lạnh, hai tay chắp sau lưng bày

ra tư thái nhượng bộ, ngông cuồng đến cực điểm. Có lẽ, chưa bao giờ hắn
nghĩ rằng Hoàng Thiên sẽ là đối thủ của mình.

Đương nhiên không cần hắn nhường, Hoàng Thiên đã sớm ra tay.

Chỉ thấy hắn một bước nhảy, hai bước bay, khí tức toàn thân thoáng

cái dội lên, đạp phá khoảng không mà vụt tới. Nơi nắm quyền ngưng tụ khí
thế thao thiên, đem toàn bộ thiên địa nguyên khí dẫn dắt vào mà hoá sóng,
ập ngay trên đỉnh đầu của đối thủ.

Nói ra thì chậm, nhưng thực tế lại nhanh đến khó lòng mà đo đếm nổi.

Chữ “đi” trong miệng Đặng Côn còn chưa dứt tiếng, kết quả liền không thể
nào phát ra toàn bộ, mà bị át đi bởi tiếng nổ rung trời.

- Oành!

Thân hình như hoá lưu tinh, Đặng Côn xuyên mình xuống đại địa, cày

nát cả trăm mét nền đất rồi mới miễn cưỡng dừng lại. Đất, đá tung đầy trời.

Đám người Khương Gia trông thấy một màn đổ nát, sắc mặt không

khỏi lộ ra vài đường hắc tuyến. Lại nhớ về đại chiến mấy hôm trước, bọn
hắn không khỏi cảm thấy quá thiệt thòi. Hoàng Thiên tuy mang đến cho
Khương Gia hai đầu huyết mạch Khổng Tước thuần huyết, nhưng cũng phá
huỷ không ít tài sản, thực muốn tống cổ hắn đi càng nhanh càng tốt.

- Thực lực của ngươi chỉ có như vậy thôi sao?

Âm thanh lãnh đạm theo bóng người phá đất mà lên, Đặng Côn lần

nữa trở lại bầu trời. Cứ cho là bên ngoài hắn có phần chật vật, nhưng tuyệt
nhiên không chút thương tích gì đáng kể. Thậm chí, khí tức quanh thân so
với trước đây càng thêm mạnh mẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.