MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2401

Một cước phóng đi mang theo cực hạn của sự thống hận, cứ thế dẫm

vào ngực của Lâm Thanh Phong, thiếu chút nữa xuyên thủng người ông
lão.

- Tất cả là vì cái gì? Vì sao ngươi phải làm thế… vì sao… vì sao vậy?

Nhìn lấy gương mặt mà bản thân từng xem như trưởng bối, xem là

thân nhân ấy, khoé mắt hắn có cảm giác như muốn nứt ra, trào lên huyết lệ.
Mỗi một câu hỏi, hắn đều giáng xuống khuôn mặt ông một cú đấm, không
dùng nguyên lực, nhưng cũng khiến hàm răng vỡ nát.

Hắn rõ ràng biết lý tại sao ông ta lại phải làm ra những điều này,

nhưng hắn vẫn như cũ cất tiếng như một bản năng.

Mâu thuẫn ư? Không hẳn, có lẽ sâu trong nội tâm ấy hắn cũng không

biết bản thân mình phải như thế nào nữa. Hắn rất muốn giết ông để báo thù,
nhưng hắn cũng muốn ông nói dối, muốn ông giải thích mọi chuyện, và cho
hắn một cơ hội để không giết chết người thân duy nhất của bạn mình.

- Hộc… ha ha ha… Vì sao ư?

Lâm Thanh Phong nằm vật vờ như một kẻ sắp chết, bị Hoàng Thiên

ghì đè lên mặt đất, bị hắn đánh cho khuôn mặt vỡ tan, nhưng khi nghe thấy
hắn chất vấn thì nghiêng mặt phun ra vài ngụm máu, khoé môi nở ra một
nụ cười chế giễu.

- Vì ngươi không phải cháu ta.

Ngưng lại một lát, khuôn mặt già nua của ông bỗng nhiên trở nên lạnh

lẽo, dưới lớp máu đỏ tươi lộ ra thần sắc tràn đầy kiên nghị và chấp nhất:

- Vì bất cứ kẻ nào có thể khiến Vũ nhi lâm vào hung hiểm, đều phải

chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.