MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 245

- Năm… năm chục gốc? Ta nói, con bà nó! Hoàng Thiên ngươi đúng

là phá gia chi tử mà.

- Đừng nói nữa… tiếc chết mất.

- Thôi thôi, mọi người mau gọi món đi.

Hàn Lâm bên cạnh thấy hai người than vãn chỉ biết lắc đầu cười khổ.

- A! là Dương tiểu thư của Dương gia.

- Đẹp quá.

Mấy tiếng hô đột nhiên vang lên, các học viên xung quanh xôn xao cả

lên, Hoàng Thiên hiếu kỳ nhìn theo ánh mắt chúng nhân. Một bóng dáng
quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt hắn, nàng mặc một bộ đồ màu phỉ thúy,
khuôn mặt vẫn xinh đẹp và lạnh lùng như thế.

Nàng có một khí chất rất riêng, xinh đẹp và quyến rũ, lạnh lùng mà

cao quý, lại có nét gì đó ngây thơ nhưng cũng không kém phần tinh nghịch
mà một thiếu nữ nên có. Tất cả được dung hòa hoàn mỹ với nhau tạo thành
một khí chất đặc biệt, khiến người ta không thể nắm bắt được.

Hoàng Thiên nhìn thấy nàng không hiểu sao trong lòng lại nổi lên một

cảm giác thực kỳ lạ, có chút vui sướng, chợt mở miệng gọi với qua:

- Thiên Phương…

Nhưng là lời còn chưa kịp thốt ra, một thân ảnh nữa đột nhiên xuất

hiện khiến nụ cười trên khuôn mặt hắn chợt cứng lại. Hai nắm tay hắn bất
ngờ siết chặt, ánh mắt đầy căm thù nhìn về phía thân ảnh.

Thân ảnh mới xuất hiện không ai khác chính là Diệp Vọng. Trông thấy

Hoàng Thiên, hắn mày kiếm khẽ nhíu lại, nhưng rất nhanh sau đó lại giãn
ra, nhếch miệng cười khẩy, nhìn về phía Hoàng Thiên đầy thách thức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.