MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2455

liêu, dưới mưa rơi tầm tã, có ai biết được trong ông đau lòng, trong ông bật
khóc.

- Lâm nhi, cha biết con từ khi sinh ra đã không giống bao người. Ý chí

của con không tại xóm làng, không tại đồng ruộng, mà tại thế giới bao la
rộng lớn bên ngoài. Cha con yếu hèn, không thể cho con những gì con
muốn, nhưng cha sẽ không là thứ cản đường con tiến tới. Cha… sẽ luôn
luôn ủng hộ con dù thế nào đi chăng nữa.

Tiếng lòng người cha vang vọng trong âm thầm, con ông không biết,

vợ ông cũng không, chỉ có mình ông và những mong ước không bao giờ có
thể nói thành lời, cứ thế giấu kín trong lòng, che lấp đi bằng muôn vàn lý
trí.

Vạn Thú Sơn Lâm, một ngày lại tới.

- Lâm nhi…

Tiếng hô nghẹn ngào, nhưng ngay sau đó là tiếng lá khô xáo xác. Mẹ

của Hàn Lâm lao đi trong khu rừng lớn, lao nhanh đến mức vấp ngã trên
đường.

Hàn Lâm thoáng chốc như cuồng như loạn, vút qua chạy lại đỡ lấy mẹ

mình. Hai tiếng “Lâm nhi” như hoá thành con dao sắc lẹm, đâm sâu vào
trong tim hắn từng hồi đau đớn.

Bao lâu rồi, đã bao lâu rồi hắn mới lại được nghe thấy âm thanh này,

mới lại được ôm lấy mẹ vào lòng, ấm áp. Mười năm, mười năm hắn dứt áo
ra đi, phấn đấu nỗ lực để biến đổi cuộc đời mình. Chỉ mong có một ngày
thành người, trở về bao bọc lấy cha mẹ của mình.

Và hôm nay, hắn đã thực hiện được điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.