MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2694

Tam Giang Bạch Hạc, nghe nói năm xưa là vùng trấn giữ phía Đông

kinh đô cổ, cũng là nơi mà tiên hiền cho ba quân tập trận, luyện chiến.

Nói là tập trận, nhưng bản chất đúng hơn chính là nơi thí luyện, có cả

luyện binh và thí luyện thiên tài. Do đó, nó không chỉ đơn thuần là vùng đất
giết chóc, mà còn có vô vàn đồ vật do tiên hiền để lại, nhằm tạo ra áp lực
tranh đoạt cơ duyên cho người lịch luyện.

Đồ vật đó, có thể là truyền thừa, là pháp khí, là thiên tài địa bảo, đan

dược, đan phương, thậm chí là công pháp, bí thuật hoặc trận pháp các loại
hình.

Đại Việt trải qua bao đời truyền nối, quả thực có không ít người nhờ

vào cơ duyên ở nơi này mà trở thành cường giả, uy vọng vươn tới khắp vạn
dặm non sông.

Thời điểm đoàn người theo Chân Không Ngã tiến về Bạch Hạc, nơi

này đã sớm đông nghẹt người. Phía trước, đập vào mắt bọn hắn là một ngã
ba sông mênh mông rộng lớn.

Vùng sông nước này, có lẽ đoàn người đã không xa lạ quá nhiều, vì

ngược lên một chút thôi, liền chính là Đà Giang, con sông mà mới hơn một
tháng trước, bọn hắn còn cùng ba vị Truyền Thuyết cường giả đánh đến
long trời lở đất.

Bất chợt nhớ về sự kiện đó, Cao Vô Cầu bỗng dưng có chút sửng sốt

trong lòng. Ánh mắt hắn nhìn về phía Đà Giang, hơi híp lại như suy tư điều
gì. Bởi hắn lúc này mới phát hiện ra, từ khi bước chân lên đất liền Đại Việt,
tiểu hoà thượng chưa bao giờ nhắc lại sự kiện đó, dù cho lúc giảng giải các
thế lực cho nhóm người cũng không hề đề cập tới Thuỷ Thần, Sơn Thần dù
chỉ một lần.

Nếu như đây là một thế lực bình thường cũng thôi đi, nhưng có thể có

những thuộc hạ tầm cỡ như tôm tinh và thuồng luồng, vị Thuỷ Thần kia há

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.