MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2780

- Cướp?

- Muốn chết!

Sau một khắc hoàn hồn, gần như cả sáu người Đinh Gia đều bùng nổ,

cả giận la to. Bà nội nó, lại có người dám cả gan đánh cướp sáu người bọn
hắn sao? Quả là gan to bằng trời.

Một tên thanh niên càng là tím mặt, giận không chịu nổi, xách gậy

đùng đùng lao qua. Hôm nay đã cực kỳ khó chịu vụ kê tinh, lúc này còn bị
ác tặc chắn đường, khí sao cho hết, không đập một người một thú này bất
tử, hắn tuyệt không thể nào hả giận.Có điều, thanh niên tuy là giận dữ,
nhưng vẫn vô cùng cẩn trọng, thực lực cực cường với tốc độ nhanh đến
không tưởng mang theo một gậy quất về phía Hoàng Thiên. Mặc dù con
thú ngu đần kia mới là đầu nguồn gây sự, nhưng hắn mới lười cùng súc
sinh đánh nhau, chỉ cần đập chủ nhân của nó, nó liền cái rắm cũng không
bằng.

Gậy sắt phá không, dọc đường quét lên tiếng kèn kẹt doạ người. Còn

chưa giao phong, nhưng khí cơ dẫn dắt đã khiến cho rừng hoang nổi lốc,
thổi vạn cây đại thụ đằng xa đều dập dờn hoá sóng, nối tiếp lan tràn ra bên
ngoài.

Mấy thành viên còn lại của Ngô Gia vốn định tiến công, nhưng lúc

này lại chậm bước, khuôn mặt nghiêm túc lên mấy phần. Vừa rồi đánh với
người Thạch Gia, bọn hắn dù thua nhưng cũng nhận được lợi ích không
nhỏ, Ngô Hưng hình như lại mạnh hơn rồi.

- Phanh… phanh… ầm ầm…

Hai người rốt cục va chạm vào nhau, trong nháy mắt vang lên mấy

tiếng sấm rền. Hoàng Thiên một cước dẫm nứt hư không, thân hình như
mây gió, búa đỡ thế công, nắm tay liên tiếp nện xuống đầu Ngô Hưng mấy
đấm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.