MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2789

rời khỏi ba người, lúc ngang qua hỗn độn thuận tay kéo lên một đống bầy
nhầy, hoá thành ánh sáng biến mất không còn bóng dáng.

- Khốn kiếp… khốn kiếp.Hai mắt căng trừng bất lực nhìn kẻ thù bỏ đi,

Ngô Chấn đều tức đến phun máu ra ngoài, mắng lớn. Đồng thời nghiến
răng nghiến lợi cầm binh khí trong tay mà đập xuống mười mấy lần, phát
tiết uất ức cực hạn trong lòng.

Hắn không biết là, ngay bên dưới hắn, Ngô Hưng vốn không tham

chiến nên may mắn thoát được một kiếp, vừa trông thấy hắn tới thì vui
mừng ngồi dậy, há miệng định nói gì, chỉ là chưa kịp nói liền trợn mắt hãi
nhiên, bị binh khí trong tay hắn đánh cho chết dở, vỡ toác cái đầu.

Đến lúc chết, ánh mắt của Ngô Hưng vẫn cực kỳ trợn lớn, tựa hồ đang

tự hỏi mình, nhân sinh sao mà bi thảm thế.

Mà ngay tại thời điểm đó, cách nơi nhóm người chiến đấu không xa,

khoảng chừng bốn năm mươi dặm đường, một chiến đội sáu người đang
trên đường lao tới, sắc mặt tràn đầy kinh nghi.

Bọn hắn vừa rồi vẫn đang trên đường truy tìm chiến đội Ngô Gia, sau

đó đột nhiên cảm nhận được dư ba giao chiến, còn chưa kịp truy sát tới liền
nghe được tiếng nổ kinh hoàng, thậm chí ở tận ngoài mấy chục dặm cũng
cảm thấy nặng nề.

Có thể bạo phát uy năng bậc này, nếu không phải sử dụng siêu cấp sát

chiêu thì chính là có người tự bạo, bạo cả lĩnh vực và thân thể mới đủ.
Chiến đấu diễn ra không lâu, vậy mà có thể bức một đội đến mức này, chỉ
sợ chiến đấu so với bọn hắn nghĩ càng thêm ác liệt.

- Là đám người Ngô Chấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.