MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2864

Nhưng mà, cánh sen mặc dù sớm tàn lụi vì khí bạo vừa nãy, dưới sự

kết nối vô biên vô hạn kiếm quang lại điên cuồng nở rộ, cứ một gậy nát vạn
cánh cũ liền có trăm vạn cánh khác thay vào, tựa hồ tái sinh vô tận không
thể nào phá hết.

- Gọi thêm người tới đi, mình ngươi không đủ.

Hoàng Thiên đứng giữa đài sen, giương lấy Thiên Kiếm trên tay, sắc

mặt lạnh nhạt như nước.

Dưới chân, huyết liên điên cuồng thôi động, hàng vạn cánh hoa không

khác gì lưỡi chém, bào nát rừng tre, đồng thời càng thêm nở rộ, mở rộng
phạm vi khắp vài trăm dặm.

Đợi đến huyết liên nghiền nát gần như phân nửa khu rừng, vòng xoay

bất giác ngưng lại nửa nhịp rồi đột nhiên bùng nổ, huyết sắc bao phủ toàn
bộ bầu trời.

Bạch Hạc giây phút như nghẹn lại, rồi đột nhiên tuôn trào, in hằn lên

trong mắt tất cả mọi người một màu đỏ lòm khủng khiếp.- Không!

Tên thanh niên lần đầu tiên tỏ ra sợ hãi, hoảng hồn kêu to, thân hình

vật lộn trốn vào trong vòng bảo hộ của tre thần trăm đốt. Bao trùm hắn là
biển kiếm đỏ tươi, phanh phanh chém xuống. Hắn cảm nhận được thần
quang tre thần đang dần tan rã, thậm chí thân thể cũng không ngừng rách
toạc, cơ hồ sắp bị phanh thây nát xác.

Từng được hắn xem là vốn liếng để kiêu ngạo đồng lứa, tre thần, giờ

khắc này đã không còn bảo hộ được hắn nữa. Hắn hoảng sợ cầu sinh,
nhưng sau cùng rồi chỉ còn lại tuyệt vọng.

- Rắc.. rắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.