MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2862

người sớm ẩn thân chờ thời, muốn một kiếm đem hắn diệt sát.

Kiếm kia tinh chuẩn không cần phải nói, lạnh lẽo cứa xuyên qua lân

phiến, chém ra ở trên cổ hắn một vết rách chạy dài. Nếu chẳng phải hắn kịp
thời phát hiện đưa Thiên Kiếm lên cản đường, chỉ sợ đầu cổ đã đứt lìa.

- Con kiến hôi…

Sớm biết được là có kẻ ám sát mình, ánh mắt của hắn khẽ toát ra từng

tia lạnh lẽo. Bàn tay phải buông ra Thiên Kiếm, vòng qua bắt chặt lưỡi
kiếm của đối phương, tay trái vừa rồi bị gãy rời do khí bạo, nhưng tâm ý lại
rõ ràng mạnh mẽ, trong vô hình bắt lại thần kiếm, vẽ ra một vòng ánh sáng
lạnh lùng.

- Ngu ngốc… Anh Thy, lui về.

Trông thấy bóng người ám sát Hoàng Thiên, thân thể tên thanh niên

cứng ngắc, con ngươi trợn trừng, tràn đầy phẫn nộ và kinh hoảng nhìn về
phía nàng, nắm tay bất lực siết lên hô lớn.

- Phốc…

Nhưng mà, quá muộn rồi.

Không nương tình, không thương tiếc, huyết quang theo đường kiếm

úa ra, theo sau là một cái đầu mỹ lệ văng khỏi thân người, tung toé.

Sững sờ nhìn cái xác không đầu rớt khỏi trời cao, tên thanh niên giận

đến sững người. Một cơn đau nhói thấu tận tâm can, không khác gì có ngàn
vạn con dao cứa vào da thịt, khiến cho hắn thậm chí mất đi mấy phần tự
chủ, bi phẫn mà trông.

Tên khốn kiếp đó, hắn lại dám giết chết Anh Thy, hắn thật là đáng

chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.