MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 446

nứt.

Từ trong những vết nứt tràn ra hào quang mãnh liệt.

Hơn một khắc sau, Thần châu rốt cục toái vỡ, phát ra hào quang càng

thêm chói sáng, trong quang mang mơ hồ xuất hiện một thân ảnh.

Cho tới khi quang mang mờ đi, thân ảnh này càng trở nên rõ ràng, là

một con khỉ nhỏ, một thân mao sữa, nhưng lại phát ra một cỗ khí tức cuồng
vọng mãnh liệt. Khi quang mang hoàn toàn tán hết, khỉ con trong giây lát
mở mắt, tràn ra tinh mang.

Thân thể nó khẽ động một cái, liền thoát ra khỏi nội thể Hoàng Thiên,

đứng trước mặt lão giả.

Ánh mắt non nớt của nó nhàn nhạt mắt nhìn qua Hoàng Thiên, lộ ra

một tia xem thường, dường như trong mắt của nó, Hoàng Thiên quá nhỏ
yếu, không đủ để nó đặt vào trong mắt. Hoàng Thiên sắc mặt trầm xuống,
những cũng không có hành động gì, chỉ nhàn nhạt quan sát.

- Xương Cuồng lão nhân… đã lâu không gặp.

Giọng nói của khỉ con vang lên, mang theo một chút gì đó hồi ức cùng

tang thương.

Hoàng Thiên hai mắt mở to, hóa ra lão giả tên là Xương Cuồng. Ở

cùng lão lâu như thế, nhưng mấy lần hắn hỏi tên lão cũng không nói, thế
nên tới tận bây giờ hắn mới biết tên lão là Xương Cuồng.

Xương Cuồng trông thấy Yêu thú của chủ nhân xuất thế, không kiềm

chế nổi kích động trong lòng, bờ vai lão khẽ run lên, khàn khàn nói:

- Phải… cũng đã từng ấy năm rồi.

Ngưng một lát, lão lại nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.