MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 463

- Phải, mấy ngày bế quan rốt cục cũng đột phá được bình chướng. Cha

ta mừng lắm, còn nói sau khi xong việc sẽ đưa ta đi chơi.

Bạch Tư Thần trong lòng không khỏi khiếp sợ, theo như hắn biết,

Ngọc Nguyệt trước đây đã có tu vi Nguyên đan sơ kỳ, như vậy chẳng phải
bây giờ đã là Nguyên đan trung kỳ sao? Bạch Tư Thần hắn mười tám tuổi
mới miễn cưỡng bước vào Nguyên đan, vậy mà nàng mười sáu tuổi đã là
Nguyên đan trung kỳ, cái này chênh lệch quả thực không nhỏ a.

Ngọc Nguyệt mỉm cười phiêu dật linh động, dung mạo mỹ lệ xuất trần

làm cho Lạc Thanh hai mắt sáng lên, thầm nghĩ trong lòng phải chiếm được
tình cảm của nàng.

Mọi người đang nói chuyện vui vẻ bỗng nhiên bị một tràng âm thanh

cãi vã làm cho chú ý, tất cả đều hướng ánh mắt về phía con đường đá bên
cạnh. Bạch Tư Thần vốn tâm tình đang rất tốt, nhưng khi nhìn thấy nguồn
gốc phát ra âm thanh thì nụ cười trên môi nhanh chóng thu lại, hai tay siết
chặt nắm đấm.

Chỉ thấy phía xa xa trên con đường đá, một tên thiếu niên đang chầm

chậm bước đi, trên vai hắn là một con khỉ con. Âm thanh cãi vã cũng phát
ra từ một người một khỉ này.

- Chủ nhân, Cẩu Thủ cũng chỉ vì nghĩ cho chủ nhân a!

Cẩu thủ vẻ mặt chính khí, như sẵn sàng hi sinh vì chủ nhân mà nói.

- Câm miệng! Nghĩ cho ta mà ngươi đi bóp ngực nữ nhân à… hừ hừ!

Hoàng Thiên nghiến răng nghiến lợi, trợn mắt nhìn Cẩu Thủ. Con khỉ

khốn kiếp này mấy ngày nay hại hắn đến thảm, không phải ăn trộm đồ của
người ta thì cũng đi chọc phá nữ nhân.

- Ta cũng chỉ muốn tìm chủ mẫu thôi mà…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.