MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 870

Hoàng Thiên chìm vào im lặng, hắn tựa mình vào lưng ghế, ánh mắt

đăm đăm nhìn ra giữa hồ. Một chén, hai chén, ba chén… chẳng biết bao
nhiêu mà đếm. Linh rượu mang hơi men xâm nhập vào trong cơ thể của
hắn, cay đắng và nóng cháy.

- Này này… ngươi uống gì mà khiếp thế?

Anh Vũ lúc này mới để ý đến sự khác thường của Hoàng Thiên, hắn

ngưng lại câu chuyện đang kể, ném về phía Hoàng Thiên một cái ánh mắt
ngạc nhiên mà hỏi.

- Buồn thì uống thôi, cạn đi…

Nhấc lên một ly nữa, Hoàng Thiên lắc nhẹ đầu trả lời.

Anh Vũ trợn mắt nhìn, còn định nói gì đó thì Cẩu Thủ tự dưng đứng

lên, giơ một ngón tay lên lắc lắc ngăn cản. Nó đưa bàn tay nhỏ bé của mình
nhấc chén rượu lên cụng ly với Hoàng Thiên, sau đó dốc vào miệng mà
uống ừng ực.

Anh Vũ ở cùng với nó bao lâu nay, tự nhiên hiểu ý của nó. Hắn vỗ bàn

một cái thật mạnh, nâng chén rượu lên nốc hết sạch hào sảng nói:

- Được! Ngươi muốn uống ta liền uống cùng ngươi.

Quăng cái chén trong tay xuống, hắn kéo Hàn Lâm đi về phía Hoàng

Thiên, tiện tay xách luôn cả mấy vò rượu tới. Cứ như thế, ba tên thiếu niên
cùng một con khỉ trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người thi nhau uống
rượu.

Linh rượu là một thứ rượu đặc biệt, được đặc chế dành riêng cho tu sỹ.

Cũng giống như phàm nhân uống rượu thường, tu sỹ uống linh rượu đến
một mức độ nào đó cũng phải say.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.