MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 114

nói:

- Chúng ta vốn định tránh thần long, nhưng nay có Hương Vân thú, thì

cần phải chạy tới đầu gió, để thần long phát hiện ra chúng ta mới xong - Nó
kéo Long Vi chạy lên đầu núi, rồi bỗng dừng lại, lẩm bẩm - Có khi nên đặt
phương án dự phòng, cứ chế một bãi A La thần lôi cầm theo nhỉ?

Đề xuất này khiến Long Vi cả kinh thất sắc, cô vội vàng ngăn cản Lý

Huyền, cố gắng khiến nó xao lãng khỏi ý nghĩ đó đi.

Quả nhiên, Ngọc Đính Xích Tiến long khứu giác vô cùng tinh tường, hai

người vừa mới trèo lên đầu núi, nó đã quay ngay cái đầu to tướng lại. Chỉ
khác là, lần này Lý Huyền không trốn tránh nữa, mà phá lên cười sằng sặc.

Ngọc Đỉnh Xích Tiến long bị khiêu chiến như vậy thì nổi cơn cuống nộ,

thân hình dài ngoằng của nó trườn đi trên đất, cây cối xung quanh nhất tề
rung chuyển, làm dấy lên một con cuồng phong quét về phía hai đứa bé.
Chỉ trong nháy mắt, cái đầu lấp lánh màu bạch ngọc và hồng ngọc của con
rồng chỉ còn cách bọn trẻ chừng bảy tám trượng.

Lý Huyền mỉm cười, đưa tay vuốt ve lớp lông trên lưng Huong Vân thú:

- Hương Vân ơi Hương Vân, giờ trông cậy vào mày đấy - Nó trịnh trọng

đặt con vật sang tay Long Vi - Cô ném nó ra đi!

Long Vi không hiểu đầu cua tai nheo ra sao, cứ làm theo lời Lý Huyền.

Con thú nhỏ bị quăng véo lên lưng chừng không, vụt trông thấy bộ mặt
hung dữ của Ngọc Đinh Xích Tiển long, tức thì rú rít sợ hãi, cái đuôi xù
lông lập tức cong lên, một luồng khí đặc bảy sắc từ dưới đuôi phụt ra, bị gió
núi cuốn đi, hất cả vào mặt thần long.

Long Vi trố mắt, chỉ thấy đám mây màu vừa phun tới, đà lao của thần

long đã khựng lại, cái đầu to tướng bật dựng đứng, tựa hồ một luồng sức
mạnh vô hình từ trên cao giáng xuống đã ghim chặt nó vào đất vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.