MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 12

lùng vang lên:

- Thanh Sênh, ngươi là yêu quái, mà trách nhiệm của ta là đuổi hết bọn

yêu tà ra khỏi Thần Châu.

Thanh Sênh càng thêm run rẩy, nàng thảm thiết nói:

- Vì sao? Chỉ vì một câu của sư phụ ngươi ư?

Nam tử tóc bạch kim mà nàng vừa gọi là Quân Thiên Thương ấy ôn tồn

đáp:

- Không, là vì chúng sinh thiên hạ thôi.

Thanh Sênh phá lên cười:

- Chúng sinh? Lẽ nào yêu quái lại không phải là chúng sinh?

Quân Thiên Thương trầm ngâm chốc lát, đoạn thong thả đáp:

- Ta sẽ cân nhắc lời ngươi, nhung ngươi phải bị cấm cố. Đừng chống cự

nữa, cho dù huy động tất cả các phân thân, ngươi cũng không địch nổi Luân
Hồi lực của ta đâu - Và thở dài - Thực ra ngươi cũng từng có cơ hội trốn
chạy đấy...

Hiếm hoi thay, ánh mắt y bỗng xuất hiện một tia cảm xúc, mà lại là thất

vọng. Thanh Sênh bật cười sằng sặc, nhung một giọt nước mắt to tướng lại
lăn xuống, rớt lên khuôn mặt bầu bĩnh của đứa bé con. Nàng không thể
không cười, bởi quả thực nàng đã có cơ hội bỏ trốn, song nàng trù trừ, vì
còn muốn gặp lại người đó một lần. Nếu y đừng mặc kệ nàng, hai người
liên thú thì may ra đủ sức đấu một trận với Quân Thiên Thương. Dầu không
địch nổi Luân Hổi lực hùng mạnh vô song của hắn, chí ít cũng có thể giúp
mẹ con nàng chạy thoát.

Nhưng người đó chỉ đơn giản là xuôi tay mặc kệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.