MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 20

của con ngươi trên dương gian. Vậy mà ngươi vẫn tình nguyện thi triến
Trám Thiên thần thuật cho nó ư?

Thanh Sênh mím cười lãnh đạm. Nàng nhìn đứa bé, tường tượng ra cuộc

sống huy hoàng của nó qua những lời Quân Thiên Thương. Cuộc sống huy
hoàng ấy được dựng lên từ chính khổ nạn của nàng, nhung có người mẹ nào
lại so đo tính đếm với con minh? Thanh Sênh không nói năng gì nữa, mặc
cho gió bão, hàn khí và bóng đêm của Huyền Băng ngục cuốn lên những
mảnh băng, châí đầy, phủ kín xuống nàng, cho đến khi nàng hoá thành một
đống băng hà ngập tràn bi thương và ký ức. Ánh mắt nàng vẫn chăm chú ớ
gương mặt đứa bé, từ đây tuy bị hàng vạn dặm băng ngục ngăn cách, nhưng
tình âu yếm của người mẹ vẫn sẽ vĩnh viễn theo cùng nó.

Đứa bé oà khóc, gió nổi ào ào.

Quân Thiên Thương biến sắc.

Y không ngờ Thanh Sênh chẳng màng cân nhắc. Là nhờ tình mẹ đây ư?

Y nhìn mặt đứa bé, thốt nhiên cảm thấy không nỡ, không nỡ để bi kịch

xảy ra, cũng không nỡ khiến Thanh Sênh thất vọng.

Một luồng sáng rịn ra từ những đầu ngón tay y, chui vào trong mình đứa

trẻ.

Với danh nghĩa luân hồi, y hoàn thành những việc chưa hoàn thành, tiếp

tục những việc cần tiếp tục.

Sáu điều chúc phúc theo cùng ánh sáng từ người y lại một lần nữa đố

vào mình đứa trẻ, nhưng thứ gìn giữ những lời chúc phúc đó, vẫn là trái tim
yêu thương tha thiết của người mẹ, cũng là thứ Quân Thiên Thương không
thể Ihay đổi được. Y chăm chú nhìn gương mặt nức nò của đứa tré, dạ bỗng
ngẩn ngơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.