MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 217

- Chẳng có gì là không thể. Ngươi vừa đi vào luân hồi giả của ta đấy chứ

đâu. Ta đã đem luân hồi của ba mươi sáu kiếp tái hiện cùng một chỗ, vì thế
ngươi mới trông thấy nhiều ta như vậy. Ba mươi sáu cũng là cực hạn tưởng
tượng của ta.

Lý Huyền lại ngẩn người kinh ngạc. Đầu óc nó bắt đầu rối tinh lên, nhất

thời không sao hiểu được trọn vẹn ý nghĩa trong mọi lời nói của lão già. Tử
Cực lão nhân thao thao tiếp:

- Chính vì giải đáp được ba câu hỏi này, Quân Thiên Thương mới thi

triển được Luân Hồi kiếm, không còn ai xứng là đối thủ nữa. Con người dù
mạnh đến đâu cũng không thể kháng cự luân hồi. Hễ Quân Thiên Thương
xuất kiếm, thì đối thủ sẽ bị chém văng vào vòng luân hồi do y nghĩ ra. Kiếm
thuật như thế, ai mà chống được? Bào y là thiên hạ đệ nhất cũng không có
gì phải ngượng mồm.

Mắt Lý Huyền rực sáng:

- Nếu tôi giải đáp được ba câu hỏi này, thì cũng thi triển được Luân Hồi

kiếm phải không?

Tử Cực lão nhân lắc lắc đầu:

- Không thể nào. Ngươi không bao giờ cầm được Luân Hồi kiếm.

- Vì sao? - Lý Huyền hỏi giật giọng.

Nó không tin nổi trên đời có việc người khác làm được mà nó không

làm được. Tử Cực lão nhân thản nhiên đáp:

- Bởi vì trong mỗi thời đại, chỉ có một người nắm được thượng vị ý thức

mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.