MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 221

Thôi, không phải nghĩ nhiều, mau tiên hành đi... Hơn ba mươi Tử Cực

lão nhân lại bắt đầu lăng xăng bận rộn.

Phải rồi... xem xem Lý Huyền đang làm gì nào...

Căn phòng nhỏ tẹo dưới lòng đất lặng ngắt như tờ, không gian tịch mịch,

thục đúng là một cực hình đối với con người hoạt bát hiếu động như Lý
Huyền. Nó gào thét la lối, hát hò nhảy nhót, nhưng về sau, nó nhận ra hành
động của mình thật vô nghĩa, bởi vì hễ nó dừng lại thì sự yên ắng lại từ bốn
bề bò ra, bao vây nó, kéo theo áp lực nặng nề muốn đè nghiến nó xuống nền
đá.

Cảm giác bải hoài dần dần xâm chiêm, ăn mòn Lý Huyền. Cuối cùng, nó

mệt đến nỗi nằm ẹp ra sàn nhà, không nhúc nhích nổi. Nó ngửa đầu nhìn
những bức tường đen xám, bỗng nhiên phát hiện ra một điều kỳ lạ.

Tại sao trong phòng sáng mãi như vậy?

Không có đèn. Không có nến. Lý Huyền sờ thử lên tường, lạnh cứng,

xám xịt, hoàn toàn không phát quang, vậy ánh sáng bắt nguồn từ đâu? Lạ
quá đi thôi!

Băn khoăn này không ở lâu trong đầu Lý Huyền. Từ khi vào Ma Vân

thư viện, nó đã gặp nhiều chuyện quái gò rồi, nhiều đến nỗi không buồn đi
sâu tìm hiểu nữa. Việc nó muốn làm nhất bây giờ là rời khỏi đây, trở lại với
thế giới khởi sắc trên kia. Nó ghét ở một nơi mình không quen thuộc chút
nào.

Nhưng nó chỉ là một kẻ bình thường không thông võ công đạo pháp, tuy

Đối Nhãn thần công của nó vào hàng vô địch thiên hạ thật đây, nhưng
tường không có mắt, thần công của nó thi triển được với ai?

Lý Huyền trải qua ngày đầu tiên trong bồn chồn lo lắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.