MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 224

chúng, phân tích nguyên nhân hậu quả, rối bỗng phát giác minh đã thông tỏ
rất nhiều điều. Lý Huyền xưa kia sống bừa bãi, vô mục đích, được chăng
hay chớ, nhưng sau ngần ấy ngày ngẫm nghĩ kỹ càng, nó kinh ngạc đi đến
kết luận: thì ra Lý Huyền hồi ấy là một đại nhân vật rất gớm ghê!

Thử nghĩ mà xem: Ai thi đỗ vào Ma Vân thư viện một cách dễ dàng đến

thế? Ai chỉ dựa vào vài câu nói là khiến một kẻ hèn nhát nhu nhược vượt
qua được bài sát hạch tàn khốc nhường kia? Ai không hề thất bại trước màn
liên thủ của Tuyết An thượng nhân và Đại Nhật Chí tôn già? Ai đối địch
được với bao nhiêu đệ tử của Ma Vân thư viện mà không hề yếu thế? (Nó
quên bẵng Thạch Tử Ngưng). Ai giữ vững được vị trí đại sư huynh ở Ma
Vân thư viện? (Chắc chỉ riêng nó tin điều ấy)

Lý Huyền cảm thấy sàng khoái lạc quan, nhưng liền đó lại thắc mắc: vì

sao vẫn còn bao nhiêu người khăng khăng đối địch với nó, khăng khăng tỏ
ra khinh thường một nhân vật lỗi lạc thế này?

Và nó lại chìm vào suy tư...

Mãi tới ngày thứ hai mươi, Lý Huyền vẫn chưa lý giái được thắc mắc.

Bởi vậy khi Tử Cực lão nhân đến mở cửa đưa nó về, điểm nổi bật nhất mà
lão trông thấy là hai con mắt hoang mang đến cực điếm. Lão nhìn từ đầu
đến chân Lý Huyền:

- Ngươi hiểu ra chưa?

Lý Huyền ngớ ngẩn hỏi:

- Hiểu gì cơ?

Tử Cực lão nhân cười:

- Lẽ nào ngươi vẫn chưa nhận ra chỗ ảo diệu của căn phòng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.