MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 225

Lý Huyền hừ mũi:

- Ai thèm bận tâm tới việc đó! Căn phòng là luân hồi do ông tạo ra chứ

có gì đâu? Lão già xấu xa, tôi vẫn chưa tính sổ với ông đấy, tại sao tôi chưa
ưng thuận mà ông đã làm tôi rối loạn luân hồi, ông không sợ Đối Nhãn thần
công ư?

Tử Cực lão nhân ngạc nhiên hỏi:

- Làm sao ngươi nhận ra được?

Lý Huyền đắc ý cười ha hả:

- Là vì mọi thứ quá giả tạo! Thứ nhất, căn phòng không đèn đóm mà lại

sáng trưng như thế, rất bất bình thường. Thứ hai, tôi ở đấy quá lâu mà
không hể thấy đói. Thứ ba, trong không gian hoàn toàn kín mít, không ánh
nắng, không đồng hồ cát, mà tôi vẫn xác định được thời gian, chẳng phải
quá ư quái gỡ hay sao? Huống hổ những lời lúc trước của ông đầy rẫy sơ hở
khiến tôi sinh nghĩ, mà sơ hở ấy lại xấu chuỗi được cả ba điểm bất thường ở
trên. Lão già, ông tưởng tôi ngu ngốc lắm à?

Tử Cực lão nhân nhìn Lý Huyền, nghe những lời ría rói của nó mà phát

tóc. Chợt lão bật cười khà khà, chòm râu dài rung rung theo tiếng cười, cho
thấy lão hết sức vui vẻ:

- Tốt, tối! Đệ tữ do đích thân ta tuyển chọn quả nhiên không khiến ta

thất vọng. Đã vậy, ngươi còn băn khoăn nỗi gì?

Hàng mày giãn ra đắc ý của Lý Huyền lập tức nhăn lại:

- Đến ông cũng khen tôi thông minh. Từ ngày vào Ma Vân thư viện tới

giờ, mỗi việc tôi làm đều đủ khiến trời long đất lở. Đốì kháng Tuyết Ẩn
thượng nhân, đánh bại Ngọc Đỉnh Xích Tiên long, giữ được ghế đại sư
huynh... những việc ấy chẳng phải rất khó khăn đối với người khác ư? Thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.