MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 227

- Ngươi có thể bảo cho ta biết, một người như ta: đường hoàng đối mặt

với màn liên thú của Tuyết Ẩn thượng nhân và Đại Nhật Ghi tôn giá, đánh
bại Ngọc Đỉnh Xích Tiên long, ngồi vững vàng trên địa vị đại sư huynh
giữa vòng vây cường địch, dễ dàng phá giải câu đố của Tử Cực lão nhân, vì
sao không được sùng bái như một thiên tài bậc nhất trần đời, ngược lại còn
bị bao nhiêu kẻ khinh khi, coi là lưu manh vô lại, cho rằng không đủ chân
tài thực học?

Thạch Tử Ngưng bỗng biến sắc mặt, câu hỏi của Lý Huyền khiến cô ta

bất giác nín thở. Sát khí tan biến, kiếm thép rút lui. Thắc mắc thiết tha của
Lý Huyền khiến nó khẩn khoản bước tới gần hơn. Thạch Tử Ngưng xưa
nay điềm tĩnh ngạo mạn là thế, tự nhiên nhớn nhác kêu lên:

- Đừng... đừng lại gần ta!

Rồi bỏ mặc Lý Huyền đứng lại với vẻ sửng sốt, Thạch Tử Ngưng hốt

hoảng chạy biến đi đằng nào.

Tại sao? Không trả lời được câu hỏi của ta thì thôi, tại sao phải chạy?

Mà chạy thì cũng chạy cho từ tế đường hoàng, việc gì phải gấp gáp? Chân
ríu cả vào nhau thế kia! Lý Huyền bối rối tiến tới người thứ hai, ấy là Phong
Thường Thanh. Tất nhiên Lý Huyền không hi vọng Thường Thanh đủ sức
giải đáp thắc mắc của mình, nhưng thằng này đã nhận ơn huệ trời biển của
nó, nhất định sẽ tận tình nghe nó giãi bày thắc mắc, rồi cùng nó thở than bùi
ngùi. Nhưng Phong Thường Thanh hiến nhiên đã nghe ngọn ngành cuộc đối
thoại giữa Lý Huyền và Thạch Tử Ngưng. Chẳng đợi Lý Huyền lại gần, nó
đã rú thảm rồi ngất lịm đi.

Làm gì mà phản ứng... dữ dội quá thế?

Bởi vậy, khi trông thấy người thứ ba, Lý Huyền quyết định bất kể ra sao

cũng không để người đó tẩu thoát. Nó dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng
tai để túm lấy hai tay họ, chuẩn bị bộc bạch tâm tư của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.