MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 244

Đang lục lọi giá sách, Lý Huyền nhác thấy một bóng đen lướt qua. Nó

ngẩng đầu lên thì nhận ra Long Yên đang nhìn mình, khóe miệng khẽ
nhếch. Một bên mặt cô ta đẹp như thiếu nữ, bên mặt còn lại chỉ toàn xương
khô, trông thập phần quái dị. Lý Huyền cười hì hì:

Long Yên thường phó, có chuyện gì vậy?

Long Vên không đáp, giơ tay vén một nửa tấm sa che mặt. Bên phơi ra

chính là bên xương sọ. Không khí bỗng như lạnh toát đi, cả phòng sách
ngập đầy quỷ khí. Lý Huyền bất giác rùng mình, không cười nổi nữa. Long
yên lạnh lùng nói:

Sách vở ở đây hết sức quý giá, không được phép gây tổn hại mảy may.

Ngươi không biết ư?

Trước ánh mắt uy hiếp rùng rợn, lòng can đảm của Lý Huyền tụt xuống

mức thấp nhất, nó buộc lòng nhún nhường đáp:

Xin... xin lỗi, con sẽ sửa sang lại.

Ngươi sừa sang được ư? - Long Yên hỏi.

Câu hỏi khiến Lý Huyền há hốc miệng, không thốt nổi lời nào. Long

Yên vừa hừ một tiếng, Lý Huyền đã bị đánh văng ra ngoài, ngã rầm xuống
sàn Thái Thần viện. Mặi đất chấn động, khí xanh vòng quanh hóa thành
một tia chớp quất mạnh lên đầu Lý Huyền.

Đòn trừng phạt khiến thằng bé váng đầu hoa mắt, bất thần nổi cơn thịnh

nộ. Nó giậm chân, gào lên:

Nguyên tôn khôn kiếp, ngươi còn dám giúp mụ ức hiếp ta.

Tay nó thình lình bị giật một cái, Lý Huyền hầm hầm thét:

Làm cái gì vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.