MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 247

Đôi mắt đẹp ánh lên kinh ngạc:

Bởi đây là bài thử thách thứ hai. Chẳng phải thiếp đã nói với chàng rồi

sao, bảy bài thử thách đều ở mức hàng long phục phượng, xuống đất lên
trời. Long đã hàng xong, giờ đến phượng.

Lý Huyền:

Ở quê nhà cô, cưới được một bà vợ khó quá nhỉ!

Tô Do Liên chúm chím cười, nụ cười đủ khiến mùa xuân rạng ngời mãi

trên Chung Nam sơn:

Lang quân của thiếp không thể nào lại sợ khó khăn, đúng không?

Lý Huyền phát cáu:

Ai bảo? Bữa trước bị cô đạp xuống đầm rồng, suýt chút nữa ta đã mất

mạng rồi. Lần này kiểu gì ta cũng không chiều theo cô nữa.

Tô Do Liên trân trối nhìn Lý Huyền, sắc hồng phơn phớt bỗng rút cạn

khỏi khuôn mặt, nhường chỗ cho màu trắng xâm chiếm làn da, mà lại là
màu trắng bệch, trắng nhợt trắng nhạt. Tô Do Liên im lìm quay đi, đôi vai
thanh mảnh như trĩu xuống dưới sự thê lương.

Vậy là thiếp bị ruồng bỏ?

Ruồng bỏ? Lý Huyền điếng người đáp vội:

Không đâu! Bảy bài thử thách ta chỉ vượt được một, hoàn toàn Không

phải do cô, làm gì đủ tư cách nói đến chữ ruồng bỏ?

Tô Do Liên chìa một bàn tay ra:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.