MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 249

Tô Do Liên dịu dàng đi đến bên Lý Huyền, cùng nó sánh bước ra hậu

sơn. Cô đưa cho Lý Huyền một tờ giấy, trên vẽ một con chim nhỏ màu vàng
đáng yêu, cạnh con chim là một dòng chú giải: "Phượng Đầu thứu còn có
tên khác là Kim Sí điểu(3), nguyên nhân là do trên đầu nó mọc một nạm
lông dài mướt, rất bắt mắt. Thân hình nó to lớn, khắp mình phủ kín lông vũ
hoàng kim, đôi cánh như vàng ròng. Phượng Đầu thứu rất khóe, lông cứng
như thép, đao kiếm cũng không chém được. Loài chim này hiếm vô cùng,
tương truyền khắp thiên hạ chỉ có mười con. Người phương Bắc gọi nó là
Bích Nhãn điêu(4), vì đôi mắt nó xanh lung linh như mỹ ngọc."

Tô Do Liên ôn tồn dặn:

Chuyến này đi chàng phải cẩn thận, bởi Phượng Đầu thứu nguy hiểm

hơn An Nã Già La nhiều. An Nã Già La bị Tử Cực lão nhân cấm cố trong
đầm, trên có thiên lôi trấn giữ, không thể thoát khỏi mặt nước. Còn Phượng
Đầu thứu chẳng hề bị ràng buộc kìm hãm, tự do tung cánh khắp trời, uy lực
vô song, móng vuốt bươi nát hổ báo, sức khỏe ngang ngửa rắn rồng, chàng
nhớ thận trọng mới được. Lang quân của thiếp, tuy phải vượt qua bảy vòng
thử thách, nhưng nhất định sẽ bình an quay về.

Lý Huyền ớn lạnh:

Việc gian nan nguy hiểm đến thế mà cô nỡ bắt ta làm ư?

Tô Do Liên chúm chím cười, đưa bàn tay nõn nà đặt lên chỗ trái tim

mình, rồi nhấc ra, nhẹ nhàng áp vào ngực Lý Huyền:

Chỉ người dũng cảm phi thường mới chinh phục được trái tim thiếu nữ

thuần khiết. Chỉ người chiến thắng gian nan mới được tận hưởng mật ngọt
ái tình.

Lý Huyền chợt kêu:

Sao... sao bụng ta bỗng đau quặn thế này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.