MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 250

Tô Do Liên sửng sốt:

Chàng làm sao? Ốm à? Hay vừa rồi rơi xuống đầm nên bị cảm lạnh?

Lý Huyền nhăn nhó lắc đầu, nhưng lòng vui như hoa nở. Nếu cô ta nghĩ

theo hướng bệnh tật thì mình thoát nạn rồi. Tô Do Liên cau mày:

Đáng tiếc là không kịp nữa.

Đúng lúc ấy, có tiếng lò xo bật tách, Lý Huyền bắn vút lên trời, lao

thẳng vào vách núi cao đối diện. Nhất thời chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì,
nó vội cúi đầu nhìn thì thấy ở chỗ vừa đứng có một tấm đồng bật lên, bên
dưới là một chiếc lò xo nhún tưng tưng. Chính tấm đồng ấy đã hất nó lên
trời. Tô Do Liên vẫy tay theo, gọi:

- Thiếp... đợi... chàng...

Thật... thật là đê tiện mà! Nhưng tình hình không để Lý Huyền có cơ suy

nghĩ. Giữa tiếng gió gào rít, nó rơi thịch vào một cái hang trên vách núi. Ê
ẩm cả người, nó gãi đầu đứng dậy. Thế quái nào mà dạo gần đây cứ ngã
suốt!

Lý Huyền Không phải dạng đa cảm đa sầu, lập tức ngó nghiêng xem xét

xung quanh. Nó chưa từng thấy hang động nào lớn nhường này, chắc hẳn
một trăm Lý Huyền đứng chồng lên nhau cũng chưa chạm tới đỉnh hang.
Sâu trong cùng có một cái ổ kết bằng cành khô và cỏ gianh mềm, Lý Huyền
đi thử, một vòng hết ba trăm mười bốn bước.

Rốt... rốt cục con chim nọ to bằng ngần nào?

Lý Huyền nhớn nhác lao luôn ra cửa hang, thà ngã xuống tan xác còn

hơn đối mặt với Phượng Đầu thứu. Nó sẽ bị ăn sống nuốt tươi một cách dễ
dàng, rồi biến thành A La thần lôi của con chim khổng lồ. Viễn cảnh đó đập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.