MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 25

mấy chiếc ghế, đều đang bỏ trống. Ai nấy khiếp sợ trước uy thế của Ma
Vân thư viện nên đều không dám lớn tiếng, cả khoáng sân rộng im phăng
phắc.

Trong thinh lặng bỗng vang ra ba tiếng khánh trong tréo, cùng lúc, trên

đài gỗ lim dậy lên một sắc xanh lục. Những tâm ván lát dường như hồi sinh,
màu xanh lan dần trên thân chúng, rồi bật tanh tách ra những cành nhánh
tươi non! Cành nhánh vươn lên mỗi lúc một cao, một đài, kết thành một
chiếc cầu xanh khổng lổ trên không, màu xanh rung rinh khắp không gian,
toà ra hai mát, vượt trên những đầu người, rồi vào cửa đại điện nguy nga
của Ma Vân thư viện.

Mọi người đều ồ lên kinh sợ. Thình lình một bóng áo trắng tụ lại như

mây trên chiếc cầu xanh, rồi thong thả bước ra đài cao. Người đó mỉm cười
gật đầu chào cử toạ bên dưới đài. Vừa đón nụ cười của y, ai nấy bỗng thấy
khí nóng hầm hập tiêu tan cả. Bởi vì nụ cười của y như gió mát, chỉ trong
tích tắc đã tràn ra khắp khoảnh đất rộng lớn này. Dưới đài có người kinh
ngạc kêu lên:

- Tạ Vân Thạch! Chính là Xuất Vân kiếm Tạ Vân Thạch!

Tạ Vân Thạch đứng trên đài cao, mỉm cười điềm đạm. Cây cầu xanh

đơm lá rậm rạp, dường như tải cả nét rạng rỡ từ nụ cười của y, tiếp tục toả
rộng ra, mong thu nhận được thêm nhiều ánh sáng.

Vạn vật trong trời đất vốn có quy luật riêng, gió không thổi vì sự ấm

lạnh, hoa không nở vì sự khen chê, nhung khi bóng dáng ung dung kia xuất
hiện, phong hoa tuyết nguyệt thảy đều đánh mất tôn nghiêm, cùng dâng hết
mình cho một lần rực rỡ, chỉ mong được y đẹp dạ ngoái nhìn.

Mọi người dưới đài như say như mê, đều vọng trông dáng áo trắng ấy.

Có người không nhịn được buột khen ngợi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.