MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 319

- Xin lỗi, ta tưởng các ngươi không muốn dùng nên ném cho bọn thủ hạ.

Chúng nó ăn uống không mấy thanh lịch, cũng may vẫn còn thừa tí chút,
các ngươi xơi tạm. Đồ tốt đấy, nhân sâm khó kiếm lắm.

Mấy quả nhân sâm này đã bị lũ ma ban nãy nhằn qua ư? Trời đất ơi! Tô

Do Liên ngước cặp mắt ai oán đăm đăm nhìn Lý Huyền. Nó biết, cô rất
muốn ăn nhân sâm, cực kỳ muốn ăn nhân sâm. Nó không hiểu nhân sâm thì
có lợi ích gì, chỉ biết ánh mắt tội nghiệp kia khiến trái tim nó xót xa đau
đớn.

Đều tại lão quỷ chết rấp này, tại sao không cho người ta biết đây là quả

nhân sâm? Lý Huyền đập bốp lên vai cương thi, cười khẩy:

- Mau đi kiếm một bát nhân sâm nữa về đây. Bằng không ta tháo rời bộ

xương già của ngươi ra.

Cương thi xòe hai tay, điệu bộ khó xử:

- Hết cách! Chỉ có bát này thôi, không kiếm được quả nào nữa đâu.

Khuôn mặt nồng nàn của Tô Do Liên lập tức giăng đầy sầu thảm. Đôi

mắt to long lên, ánh nhìn như hai ngọn roi quất đuổi Lý Huyền. Cương thi
ngẫm nghĩ rồi bảo:

- Hình như ở chỗ Lục Khục còn một quả.

Hắn trỏ con quái thú. Nó đang giỡn chơi một vật giữa khói sương lởn

vởn, nhìn kỹ thì đúng là một quả nhân sâm.

Lý Huyền bổ nhào vào cướp lấy, quái thú tức thì nổi giận, hú lên một

tràng điên cuồng. Khói sương bạt đi, lộ rõ bộ điệu hung ác của con thú, đầu
trái của nó có sừng tím, đầu phải sừng trắng, còn đầu ở giữa thì sừng xanh.
Ba cái đầu cùng vươn ra, khí lạnh, lửa nóng, hơi độc ràn rạt ập tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.