MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 322

Cả hai xuyên qua một thây ma toàn thân phủ kín lông xanh...

Cả hai xuyên qua một ổ yêu tinh đầu quỷ sáu tay...

Cả hai xuyên qua một con rắn to như trái núi, bị đá đè nằm không cục

cựa...

Cả hai xuyên qua...

Lý Huyền ngó quanh mà kinh tâm động phách, rên rẩm không nguôi.

Phen này thảm rồi, đã chui vào ổ yêu quái, dẫu thoát khỏi móng vuốt Lục
Khục thì cũng bỏ mạng vì những quân dị hợm kia. Khác gì một miếng thịt
tươi ném vào giữa bầy sói, nhất định sẽ bị ngấu nghiến đến chút bã cũng
Chẳng còn.

Đột nhiên phía trước bừng sáng, Lục Khục nhẹ nhàng trượt vào một cái

hang. Chắc đây là chỗ sâu nhất của ngôi mộ, nhưng rất thoáng khí, rất sáng
sủa. Lý Huyền ngạc nhiên nhận ra, lù lù giữa hang là một vật khổng lồ
trong suốt. Giống lưu ly, mà cũng giống băng đá, lóng lánh lung linh, ánh
sáng tựa hồ bát nguồn từ bên trong.

Lý Huyền còn ngạc nhiên hơn khi nhận ra giữa khối băng có một người

đang đứng. Một người đàn ông, mình vận áo dài. Lý Huyền không trông rõ
diện mạo, vì mái tóc xanh lam kỳ dị xổ xuống, che kín hết cả mặt mũi y.
Thân hình y được bao phủ bởi những lọn tóc dài rủ quanh. Mái đầu vươn
thẳng, phần đuôi tóc chạm đất nằm cuộn thành vòng như đám mây lam, tạo
cho y một vẻ truyền kỳ. Có lẽ chính mái tóc là nguồn sáng, chiếu lung linh
khắp khối băng và cả hang động, vừa ma mị vừa bí ẩn.

Hang rộng chừng mười trượng vuông, không có bất kỳ một giống yêu

quái nào, chẳng hiểu chúng ngại sự dữ dằn của Lục Khục, hay muốn tránh
xa khối băng tinh này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.