MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 351

- Ta biết thừa cái tên này ở trong bóng tối lâu, bùi nhùi mà lóe sáng là

hắn sẽ lóa mắt, không nhìn rõ gì nữa, nhất định sẽ đuổi theo dải lụa.

Long Vi lẩm bẩm:

- Ta cảm thấy cách này không ổn.

- Cách này không ổn thì cách gì mới ổn? - Lý Huyền vặn hỏi - Rốt cục

cô đã đắc tội với ai thế? Vì sao hắn muốn giết cô?

- Ta làm sao biết được. Có khi chính ngươi đắc tội người ta mà mang tai

bay vạ gió lại cho ta ấy chứ.

Lý Huyền cãi:

- Hắn xông lại chỗ cô cơ! Ấy! Cô đang... cô đang cầm gì thế?

Lý Huyền hoảng hốt nhìn Long Vi, ánh đỏ hơi ấm quẫy động, dải lụa đỏ

đã nằm gọn trong tay cô bé. Lý Huyền gần như đột quỵ. Long Vi áy náy
giải thích:

- Vì thế ta mới nói là cách của ngươi không ổn. Bảo bối này không chịu

lạc mất đâu, nó sẽ tự động trở lại tay ta.

Lý Huyền quay phắt ra thì thấy đốm sáng đã bay tới gần họ rồi. Một

quầng đen yêu dị hội tụ lại quanh đốm sáng, khiến nó càng nổi lên rực rỡ,
mà bóng đen nọ thì càng thêm mờ ảo.

Lý Huyền gào lên: “Đối Nhãn thần công!” và trừng hai mắt nhìn bóng

đen. Nó tin tưởng hoàn toàn vào bản lĩnh này của mình, bất kỳ ai đấu mắt
với nó cũng phải phân tán tinh thần, không thể tập trung nổi nên tâm trí rối
loạn, dần dần sẽ để lộ các sơ hở. Đợi đến lúc ấy, hai người sẽ cố cơ tháo
chạy.

Long Vi bỗng lên tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.