MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 404

thù chuốc oán từ ngày mới vào trường cũng khổ công ghê gớm như thế. Hai
đứa này tuyệt đối không tha cho nó đâu. Lý Huyền lầm bầm:

- Những đứa còn lại thì sao?

Phong Thường Thanh gục đầu ủ rũ:

- Hạo Hoa thường phó nói, trong một thời đại, nếu mọi người đều biết

ganh đua với nhau thì cố nhiên là rất tốt, nhưng nếu mọi người thiếu ý chí
ganh đua thì đành trông chờ vào những nhân vật xuất chúng thôi. Bởi vậy,
đối tượng đào tạo chủ yếu của các thầy hiện nay chỉ là Thạch và Trịnh. Bọn
đệ đều bị phớt lờ. Xem ra địa vị đại sư huynh của đại ca cũng chông chênh
lắm!

Câu nói đâm trúng nỗi đau của Lý Huyền, nó vung tay đấm Phong

Thường Thanh, quát:

- Toàn lải nhải những thứ râu ria không đúng trọng điểm. Đừng rườm

lời, mau nói xem các ngươi đã học được những gì!

Phong Thường Thanh xoa xoa đầu, năn nỉ:

- Đừng đánh, để đệ nói. Bọn đệ thê thảm vô cùng, bất luận đạo pháp,

trận đồ hay kiếm thuật, Thạch Tử Ngưng và Trịnh Bá Niên đều vững vàng
chiếm hai ngôi đầu bảng. Đại ca và Long Vi không lên lớp cùng bọn đệ,
Huyền Minh thường phó bèn nhẫn tâm xếp thảng hai người vào vị trí đặc
cách. Cứ thế, bốn ghế đầu của mỗi môn xem như luôn luôn có chủ. Năm
nay Tuyết Ấn thượng nhân và Đại Nhật Chí tôn giả đến gây náo loạn,
trường không tuyển đủ số sinh đồ. Chỉ có mười bốn người, quá bảy đã là
quá bán, bỏ đi bốn ghế đầu, số lượng cho phép của mỗi môn còn ba. Ba ba
là chín, lại thêm bốn ghế đầu, tổng cộng chỉ cố mười ba người đủ điều kiện,
bởi vậy nhất định sẽ có một người phải thôi học. Tình hình này khiến ai
cũng thấp thỏm, ai cũng thấy mình mấp mé hiểm nguy. Bốn người các vị tất
nhiên chẳng phải lo lắng gì. Thôi gia tỷ muội xưa nay xung trận là gắn bó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.