MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 7

Trường An trong mộng của tôi không chỉ là một đô thành được thế gian

ngưỡng vọng, một nơi tập trung những dòng họ lớn, mà còn là một thế giới
có đủ thần, ma, tiên, linh. Và thần, ma, tiên, linh ấy đều có thể đi lại tự do,
một thứ tự do vượt trên thế nhân và vượt trên chúng sinh khắp tam giới.

Những vũ công trong Thiên vũ không chỉ là người. Dù là thần tiên, tính

linh, yêu quái hay ma quỷ, hễ đến thế giới này là họ đều được quyền bình
đẳng hưởng thụ cảnh phồn hoa, rồi dùng yêu và hận trong lòng tô điểm cho
điệu múa trời thêm sống động.

Sân khấu cho điệu múa ấy bắt đầu từ Trường An, sau toả rộng ra, băng

qua khắp sa mạc, đống tuyết, núi thiêng và địa ngục. Mỗi tấc đất lại dùng
cảnh vật kỳ diệu bao la của mình tô điếm cho điệu múa thêm hùng vĩ.

Tôi dùng trí tưởng tượng vô hạn để trang hoàng ra sân khấu ấy, không

hề giữ vốn, không hề do dự.

Để vầng trăng sáng Thịnh Đường chiếu xuống hoa lá Trường An, chiếu

xuống thơ rượu trên sông, chiếu sáng cung điện, lầu các, chiếu sáng cả
nhũng núi non và biển mây ngoài biên cương.

Để màn múa của thời thịnh trị khiến hoa rơi, khiến áo bay, át đi tiếng tơ

trúc sênh ca vang khắp vườn, khởi đầu tiếng trống Ngư Dương(4) liên miên
vang vọng suốt mấy năm, và phá vỡ luôn cảnh phồn hoa ăm ắp của thời
thịnh vượng.

Chúng sinh đông đáo và vạn vật trong trời đất đều là vũ công, thoả sức

xoay tròn dưới vầng trăng sáng của Trường An, xoay cho đến khi điệu múa
huỷ hoại trung nguyên, biến thành điệu múa chôn vùi trời đất.

Đây không phải là một Thịnh Đường của hiện thực, mà là cảnh mộng

diệu kỳ trong đó người và thần cùng chung sông, có tiên linh bay lượn khắp
nơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.