MẠC CAN - TRUYỆN NGẮN CHỌN LỌC - Trang 8

- Sao, chuyện sao?

- Chồng của con, nào giờ chỉ biết có vợ con, cả năm nay nó mê con ca sĩ

nè trời, hu hu hu.

- Hết người mê rồi sao hả?

Nói xong ông chợt xấu hổ vì tự nhiên ông hơi nói xấu giới của mình.

Ông hối hận quá, muốn lôi câu nói phiền phức này ra khỏi ống điện thoại,
nhưng sợ điện giật, điện thoại cũng có điện ở trỏng chứ bộ!

Nhưng câu nói của ông đã bay vô lỗ tai người đang khóc, tiếng khóc

càng nhức đầu:

- Hu hu hu bởi vậy con mới khổ, ông ơi chắc con chết liền tại đây quá

đi, con giết con con, con giết chồng con, con tự tử...

Tới cao trào, điện thoại bỗng tắc, chỉ còn có tiếng o o o của... điện. Ông

Hề già chẳng biết tính sao, sao thì sao chuyện của người ta, xía vô mang
họa. Bà Hề bước vô nhìn ông như nhìn con cù lần trong sở thú. Tánh bà
nóng, bà tuổi Dần con cọp, lại hay bắt lỗi. Còn ông tuổi Dậu, con gà trống
chạy bươi hoài không thấy khá. Ông luôn luôn nhịn bà cho cái gia đình nhà
nghèo này vui, đôi khi nằm gác tay trên trán giữa đêm khuya ông thầm
trách bà lấy chồng “nghệ sĩ” mà không biết gì hết trơn, bà cũng trách ông
không chịu tấu hài kẹo kéo như người ta vợ con no đủ. Hồi đi giao lưu về,
ban tổ chức thân tặng ông bà một cái hộp kiếng lộng lẫy, ở trong hộp bọc
nhung có miếng vải đỏ au thấy thương. Nhà ông Hề lâu nay không Qó một
chỉ vàng làm thuốc, nay có vàng bà Hề coi bộ khoái, trên miếng vàng có
chữ đề tặng đàng hoàng, khổ nỗi nhà lại khó, mỗi khi trời mưa, điện thoại
không reo, ông ngồi huýt gió không kêu, bà cứ ngó miếng vàng, chắc muốn
đi cầm đỡ. Một buổi bà tò mò lấy ra coi, miếng vàng mỏng còn hơn tờ giấy
quyến vấn thuốc rê, từ đó bà ít ngó tới miếng vàng. Tuy vậy bà vẫn thấy nó
đẹp, mấy bà trong xóm này đầu thai lần nữa cũng khỏi có, bà hãnh diện vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.