MẠC NHẤT CHÂN TRỜI GÓC BỂ TÔI QUYẾT TÌM ĐƯỢC EM - Trang 25

Đồ ăn đã dọn lên, Tiêu Hà cũng đi ra từ trong phòng, máy tính đã cài đặt

xong. Tôi tự sướng, Tiêu Hà của tôi thực sự là thiên tài! Lại đột nhiên nhớ
tới việc mình chẳng hiểu gì cả, cắm mặt vào bát cơm, tôi khổ sở rên rỉ,
mình thế nào mà không bằng một đứa trẻ con.

Tôi sung sướng một đêm kết quả là ngày hôm sau đi làm muộn. Nhảy

dựng dậy, xông thẳng vào nhà vệ sinh, miệng còn không ngừng oán Tiêu Hà
sao không gọi tôi dậy, Tiêu Hà ngẩng mặt lên khỏi tờ báo, ngáp dài một
cái: “Quên.” Nhét cả quả trứng gà vào miệng, một bên tôi đi giày, một bên
chỉnh lại quần áo rồi laonhanh ra cửa, nhớ tới cái gì liền quay lại nhắc nhở
thằng bé, nhưng nói không được rõ lắm: “Tiêu Hà, tự mình tìm hiểu đi, mật
mã là…”

Cả ngày vẫn như bình thường, chỉ có đến buổi tối tôi không để Tiêu Hà

sửa bài tập giúp tôi nữa mà để cho thằng bé dùng máy tính. Nhưng mà thấy
thế thì có nguy cơ cận thị cao quá nên cứ tầm 2 tiếng đồng hồ tôi lại gõ cửa
phòng thằng bé, nhắc nhở nó nên nghỉ mắt một chút. Pha một cốc sữa đi
vào, Tiêu Hà đã nằm trên giường, nhắm mắt dưỡng thần, hai tay đặt trên
bụng, máy tính đang bật một khúc dương cầm êm tai.Thật là một đứa trẻ
ngoan, tôi vừa lòng gật đầu, nhẹ nhàng đặt cốc sữa xuống, viết một tờ giấy
đặt lên bàn phím: “Tiêu Hà, đúng 11 giờ đi ngủ, không ngoan đánh đòn.”

Ngày dỗ của bố mẹ nuôi cũng nhanh đến, đã một năm rồi tôi không về

thăm hai người. Mang theo Tiêu Hà, tôi quay trở về nơi mình đã từng sống
suốt 20 năm. Phần mộ của bố và mẹ mọc đầy cỏ dại, tôi khóc.Tiêu Hà lấy
pháo ra, châm. Trong tiếng pháo, tôi quỳ xuống, dập đầu trước phần mộ:
“Bố, mẹ, Mạc Nhất bất hiếu đến thăm hai người. Hai người ở bên kia có tốt
không? Mạc Nhất rất nhớ hai người, rất nhớ!” Tôi khóc không thành tiếng,
Tiêu Hà giữ lấy tay tôi, ngăn không cho tôi ngã xuống đất. Nắm tay thằng
bé để nó quỳ xuống: “Bố, mẹ, đây là Tiêu Hà, là học trò của con, con nhận
nuôi nó. Nó rất thông minh, hiểu chuyện, bố mẹ cũng sẽ yêu nó chứ. Bố mẹ
hãy phù hộ cho thằng bé có thể thi đại học được tốt.” Tiêu Hà cung kính,
dập đầu 3 cái, “Bố mẹ ở bên kia cứ yên tâm, Mạc Nhất rất tốt, cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.