MẠC NHẤT CHÂN TRỜI GÓC BỂ TÔI QUYẾT TÌM ĐƯỢC EM - Trang 91

Ngoại truyện: Tiêu Hà 1

Edit: Jumbo

Tôi chưa từng gặp bố của tôi. Trong trí nhớ, mẹ tôi như một con bướm,

luôn luôn quấn quýt lấy những bông hoa là những người đàn ông có tiền.
Bà ghét sự phiền phức, cho nên tôi với bà cũng chỉ là một sự ràng buộc.
Vừa đến tuổi nhập học, tôi đã bị ném vào trường học, bà đóng tiền một lượt,
rồi vỗ mông không bao giờ quản. Vừa đến giờ nghỉ, tôi đã bị giáo viên đuổi
về nhà, ngồi ở cửa nhà không biết chờ đến khi nào mẹ mới về, phải ở bên
ngoài một hai ngày là chuyện thường, tôi biết bà đã quên chính mình còn
một người con còn tồn tại. Vì không muốn bị đói chết, tôi tự học nấu cơm,
cũng học chăm sóc mẹ mỗi khi say rượu.

Năm lớp 5, mẹ chưa đóng học phí đã biến mất. Cô giáo chủ nhiệm đưa

tôi về nhà đòi tiền, nhưng bà đã rời đi rồi. Vẫn biết sẽ có một ngày như vậy,
nhưng cũng không nghĩ sớm thế này tôi đã bị vứt bỏ. Trường không có khả
năng cho tôi tiếp tục đi học, tôi có chút sợ hãi, nếu rời trường thì tôi còn nơi
nào để đi đâu? Tôi như thế này cũng không thể tìm được một công việc. Cô
giáo chủ nghiệm ngồi xổm trước mặt tôi, xoa xoa đầu tôi, mũi tự nhiên cay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.