MADE IN VIETNAM - Trang 106

Cô chợt hiểu rằng đằng sau gáy cô có một chiếc xe xích lô mầu bạc, rằng
chủ nhân của chiếc xe đang ngồi cạnh cô. Khuôn mặt trẻ tuổi mỉm cười và
nói: xin lỗi vì trời nóng quá. Năm phút sau cả hai cùng phải đứng dậy vì
không còn lí do gì để ngồi lại khi đã ăn xong. Năm phút sau cả hai cùng
đứng bên chiếc xe xích lô, cô hỏi chiếc xe tên gì nhưng dứt khoát không
muốn biết tên anh thanh niên và không chịu nói tên mình. Chiếc xe tên là
Ba Duy. Chiếc xe tuổi rồng. Phượng nghĩ anh cũng tuổi rồng nên chưa
muốn chia tay ngay. Anh bảo Ba Duy nói là cô muốn đi đâu cũng được,
hôm nay miễn phí, hôm nay là sinh nhật của nó. Xin chào Bắc Kì. Xin chào
Hà Nội. Phượng thấy cũng chẳng có gì nguy hiểm hơn cũng chẳng có gì dễ
chịu hơn khi có một người đàn ông bên cạnh nên bảo anh chờ cô năm phút
để cô đi tìm con bướm trắng vừa mới bay vào cửa hàng cơm bình dân.
Nhưng khi vào đến bên trong cô không nhìn thấy cả con bướm trắng lẫn
chiếc mũ trắng đâu cả. Hàng cơm bình dân còn có thêm một lối ra nữa cũng
đâm thẳng vào một phố khác sau này xem bản đồ mới biết là đường Võ
Văn Tần. Hàng cơm không có phòng vệ sinh nên Phượng lại phải lộn ra
ngay. Anh thanh niên và Ba Duy vẫn chờ trước cửa hàng bánh mì. Anh còn
huýt sáo miệng bài Làng tôi. Anh bảo Phượng: Sài Gòn không có bướm
đâu, cả trắng lẫn đen. Anh cũng bảo thực ra anh cũng không hoàn toàn là
người Nam. Ông nội anh là người Bắc, cụ ngoại anh là người Bắc nhưng
ông ngoại của bà ngoại anh lại là người Trung Hoa. Anh muốn đưa Phượng
đi xem bùng binh và sau đó tại sao không đi xem người bay ở sở thú Sài
Gòn, xem luôn sở thú nữa, bướm thì chưa chắc nhưng rất nhiều thú.
Phượng nói cô có một buổi thảo luận nghệ thuật đương đại vào lúc bốn giờ,
còn bây giờ cô muốn về khách sạn. Thực ra đã năm tiếng cô không tìm
được nhà vệ sinh, may mà cô còn có khách sạn mà tìm. Anh và Ba Duy im
lặng một chút rồi cũng đưa cô về, nhưng đi lối bùng binh. Hai vòng bùng
binh dưới nắng năm mươi độ xê không đủ để anh thổ lộ rằng ông nội anh
vẫn còn sống và chỉ muốn anh cưới một cô gái Bắc Kì trước khi kết thúc
thiên niên kỉ, Hà Nội hoặc Nam Định đều được. Hai vòng bùng binh dài
sáu mươi mét nhân đôi không đủ để Phượng phải kiên quyết nhẩy xuống đi
vào nhà vệ sinh ngay. Còn hai mươi mét nữa tới khách sạn thì anh bảo anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.