MADE IN VIETNAM - Trang 108

tục theo dõi cuộc thi Bé Khoẻ Bé Đẹp. MC đọc tên các ứng cử viên được
vào vòng trung kết, Phượng nghĩ là cả mười đứa bé đều được chọn. Chỉ đến
khi nhìn thấy hai thằng con trai và ba đứa con gái bước lên bục, cô mới
hiểu là chúng đều có những cái tên dài gấp đôi trẻ con Hà Nội. Lần đầu tiên
trong chuyến đi Sài Gòn, Phượng nhớ đến con trai. Cảm giác nhớ đến cùng
cảm giác tiếc đã không chịu khó tìm cho con một cái tên sáu chữ, để thằng
Kiên có cơ hội trở thành thằng bé vừa khỏe vừa đẹp. Phượng tự an ủi vào
Sài Gòn mà tiếc thì hai hôm đứt ruột chết thôi, mọi cái tiên tiến đều bắt đầu
từ đây. Trong khi người Sài Gòn đã chuyển sang quần ống tuýp thì giới ăn
chơi Hà Nội mới nháo nhác đi may quần loe, Miss Saigon đã nổi tiếng khắp
nước Mỹ thì báo Tiền Phong Hà Nội mới lục tục tổ chức cuộc thi hoa hậu
đầu tiên của miền Bắc, kết quả tất yếu là Miss Hà Nội đứng đến mang tai
người đẹp Sài Gòn năm ấy, áo bơi cũng do phe xã hội chủ nghĩa phục vụ.
Trên vô tuyến lại hiện ra một gương mặt phụ nữ. Phát thanh viên giới thiệu
là diễn viên điện ảnh Sài Gòn mới đoạt giải diễn viên nữ trong liên hoan
phim Châu á Thái Bình Dương. Diễn viên vừa khóc vừa kể lại giây phút
vinh quang. Giọng sụt sùi thêm rất nhiều tự hào và một chút màu đỏ ở má,
diễn viên nói: chúng ta đã chiến đấu và đã chiến thắng. Khán giả bên dưới
tưởng diễn viên nói về cuộc kháng chiến chống Mỹ vĩ đại. Hội trường nhốn
nháo hơn ong vỡ tổ. Thế là vừa từ giã các bé khỏe bé đẹp Sài Gòn, Phượng
lại thấy cần phải tiếc cho các diễn viên điện ảnh thủ đô chẳng được người
thủ đô vỗ tay nhiều như thế. Vừa tiếc Phượng vừa lấy bút bi ra ghi lại lời
của một gương mặt nữ khác, không phải diễn viên mà nhà lí luận điện ảnh,
một trong ba thành viên người Việt của ban giám khảo liên hoan phim
Châu á Thái Bình Dương. Từ mẩu giấy vệ sinh có mười cái tên và mười
mũi tên, mười lăm ngày sau ở Hà Nội, Phượng chép lại được những dòng
này để trả lời một bức thư Tâm sự bạn gái: Tôi có một điều vô cùng tâm
đắc muốn chia xẻ cùng những người làm điện ảnh. Lần sau, nếu chúng ta
gửi phim đi phét-ti-van quốc tế thì nên gửi những phim có ấn tượng, thử
tưởng tượng ban giám khảo phải xem năm mươi bộ phim một lúc. Những
phim không gây ấn tượng sẽ bị quên ngay lập tức. Đây là phát hiện số năm
trong chuyến đi Sài Gòn của Phượng và cũng là bài học đầu tiên về điện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.