MADE IN VIETNAM - Trang 126

cho đến lúc Lương đuổi theo bộ com lê đến nhà vệ sinh thì trước mắt anh
là một màu đen như mực. Sau khi đã mệt rũ và đã bị mắng vào mặt ba lần
là đồ mất dạy, Lương đành bỏ cuộc. Qua quầy, anh gọi hai ly cà phê rồi tự
tay mang về bàn. Hai cô phục vụ đang ngồi dũa móng tay, ngẩng đầu bảo
càng tốt, thanh kiu. Cô Trắng mắt rất buồn. Sao anh lại nhìn em như thế, cô
hỏi khi quay sang nhìn Lương. Anh muốn nói với cô về viên bác sĩ nhưng
nhớ ra là cô cũng không biết gì về ông ta. Môi Lương mỉm cười nhưng đầu
anh lập kế hoạch cho hai ngày còn lại ở Sài Gòn. Từ khi mắc bệnh nhịu tay,
anh có thói quen làm việc không cần giấy bút nhưng trong cơ quan chẳng ai
phát hiện, hai trăm bốn mươi nữ nhân viên vẫn đi về trong sự hòa thuận
hiếm có. Lương uống xong cà phê, cô Trắng bảo thôi em về đây, đêm nay
phải chuẩn bị hai bài báo. Lương không hiểu gì, nhưng không tỏ vẻ ngạc
nhiên. Cô Trắng cũng không giải thích chủ đề ẩm thực năm 2000 vừa được
hình thành trong bụng con mực nướng. Đứng trước xe của cô, cũng màu
trắng, Lương bảo: em không quen uống cà phê là tốt. Anh dừng ở đấy. Cô
Trắng nghĩ là anh muốn nói một điều quan trọng, nhưng trời tối quá và
Hồng Nhung cứ hát mãi bóng tối đen như li cà phê. Một phút không có sự
kiện gì xảy ra. Bên cạnh vẫn là mênh mông nước lợ. Cô im lặng và lao xe
vào bóng tối. Lương đã không lao xe theo sau như anh đã tưởng. Bỏ bánh
tôm hồ Tây cho cảng Sài Gòn, xe của anh hướng về phía trung tâm thành
phố. Đường Sài Gòn ban đêm yên ả, chục hôm nữa mới đến rằm, e lệ sau
nhà cao tầng là mảnh trăng nữ sinh. Cũng trắng muốt. Lương đột nhiên
thấy yêu đời vô cùng. Nhưng trái với lệ thường, anh không hát. Năm phút
sau, bình tĩnh trở lại, anh huýt sáo bài Năm anh em trên một chiếc xe tăng,
định bụng ngày mai sẽ đến đệm cho năm anh họa sĩ làm một dàn đồng ca.
Khi Lương thấy mình đã chuyển sang bài Bóng tối đen như li cà phê cũng
là lúc anh phát hiện ra đằng sau xe anh có một cái đuôi. Một chiếc xe trắng
khác. Mới đầu anh tưởng là cô Trắng nhưng khi nhìn thấy chiếc mũ màu
trắng sau mặt kính trước, Lương hiểu bên dưới là bộ com-lê trắng còn bên
trong, chiếc quần lót có lẽ cũng trắng, dưới nữa là đôi tất cũng trắng, bọc
trong đôi giày Adidas nõn nà. Anh đưa tay vào túi quần tìm con dao díp,
thói quen mới có sau hai tuần ở Đức. Đêm nay giữa Sài Gòn, Lương nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.