MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 175

Cậu ta thích ai và không thích ai, chỉ cần trao đổi vài câu là tôi nhận ra
ngay.

Mã Chiếm Phúc không đề cập đến chuyện này nữa, hỏi sang vấn đề khác:

- Cô liên lạc với cậu ta bằng cách nào?

- Tôi đã đưa cho cậu ta số máy nhắn tin, số điện thoại di động và cả số điện
thoại cơ quan. Ngay cả số điện thoại nhà riêng của tôi, cậu ta cũng đã có.
Tôi cũng có số máy nhắn tin của cậu ta. Trong trường hợp phát hiện điều gì
đó, cậu ta có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào. - Khánh Xuân nói.

- Mối liên lạc giữa các vị phải chú ý bí mật cũng những kỹ xảo và quy cách
cơ bản của công tác tình báo đặc biệt này. - Mã Chiếm Phúc nhắc nhở -
Phải dạy cho cậu ta thật cụ thể và tỷ mỉ, đừng để hiện nguyên hình trong
khi chưa có một kết quả điều tra nào. Đối với cậu ta, các đồng chí cũng
đừng bộc lộ hết những bí mật của cơ quan và đơn vị. Nếu cậu ta biết quá
nhiều mà công việc đi vào hướng xấu thì tất cả mọi việc đều trở thành hỏng
bét. Ban đầu nên giao nhiệm vụ cho cậu ta cụ thể một tí, có điều đừng quá
phức tạp.

Cuộc họp kéo dài hơn một tiếng đồng hồ, chủ yếu là bàn về những bước kế
tiếp của vụ án và những điều cần chú ý khi tiến hành phá án. Từ phòng Mã
Chiếm Phúc đi ra, thái độ của Xuân Cường có vẻ trầm lặng. Họ lẳng lặng đi
bên nhau về văn phòng đội cảnh sát hình sự, không khí giữa hai người có
vẻ nặng nề. Khánh Xuân liếc nhìn Xuân Cường và thi thoảng ánh mắt họ
lại gặp nhau, hình như Xuân Cường định nói gì đó nhưng lại thôi. Khánh
Xuân lên tiếng phá tan sự im lặng ấy, giọng cô thật dứt khoát:

- Sao vậy? Hình như anh có điều gì đó không yên tâm?

Xuân Cường lắc đầu nhưng lại hỏi:

- Em nghĩ thế nào về cậu Tiêu Đồng này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.