MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 176

Khánh Xuân không hiểu là anh định hỏi về phương diện nào nên chỉ biết
trả lời một cách chung chung:

- Cho đến bây giờ, vụ án này vẫn chưa có một hướng giải quyết nào tốt
hơn, chỉ có thể để cho Tiêu Đồng chui vào hàng ngũ của chúng xem sao.
Có phải là anh đang lo rằng, cậu ta tiếp xúc lâu dài với Âu Dương Lan Lan
nên tình cảm trai gái sẽ nảy nở và phát triển, không còn là tình cảm bạn bè
bình thường nữa?

- Không phải là em đã nói rằng, Tiêu Đồng chẳng có cảm tình gì với Âu
Dương Lan Lan sao? - Xuân Cường nói - Anh không lo lắng về bọn chúng,
anh chỉ lo lắng về thái độ của cậu ta đối với em... Nói thế nào nhỉ, có lẽ
chuyện này thì em đã quá hiểu, đúng không?

Khánh Xuân đứng lại, nheo mắt nhìn Xuân Cường hỏi:

- Thái độ của cậu ta đối với em thế nào? Em quá hiểu chuyện gì?

Xuân Cường tránh cái nhìn của Khánh Xuân, nói:

- Cậu ta hình như rất thích em.

- Thích ở điểm nào?

Xuân Cường nhìn thẳng vào mắt Khánh Xuân, nói từng tiếng:

- Có thể là cậu ta đã yêu em!

- Thật thế sao? - Khánh Xuân bình thản trước cái nhìn của Xuân Cường -
Do vậy nên anh cảm thấy lo lắng sao?

Nói xong, cô quay ngoắt người đi thẳng vào phòng làm việc của mình,
Xuân Cường nhíu mày, đi theo cô, nói:

- Khánh Xuân, chúng ta đang bàn công việc!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.