MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 193

- Tôi đã nói với ông là tôi nhất định phải sống với anh. Mấy ngày nay ông
liên tục khuyên bảo tôi, những lời giải thích của tôi đều không có tác dụng
gì. Tôi hoảng sợ, bèn khẳng định với ông là tôi và anh đã có...

Âu Dương Lan Lan ngập ngừng. Cơn giận bốc lên đầu Tiêu Đồng, anh
quắc mắt nhìn cô:

- Đã có cái gì? Tôi và cô đã có cái gì?

Âu Dương Lan Lan thẳng thừng nói:

- Đã có quan hệ ấy! Tôi nói với ông ấy là tôi và anh đã có quan hệ, tôi
không muốn có người thứ hai nữa!

Tiêu Đồng giận đến độ không thể nói thành lời nữa:

- Cô... cô... cô dựa vào cái gì mà đem cả một thùng nước bẩn đổ lên đầu tôi.
Cô có quyền gì chứ?

Âu Dương Lan Lan biện hộ cho mình mà chẳng khác nào đang tranh cãi:

- Tôi không có cách nào khác, chỉ có thể nói như vậy. Tôi nói như vậy
nhưng không hề có ác ý!

Tiêu Đồng bất lực, lớn tiếng chửi:

- Cô... cô là đồ không biết xấu hổ! Cô phải đi tìm ông ấy nói rõ, tôi và cô
không có gì hết. Quá khứ không có, hiện tại không có và tương lai cũng
không có nốt, vĩnh viễn không có!

Âu Dương Lan Lan câm bặt, chỉ đưa mắt oán hận nhìn Tiêu Đồng. Đôi mắt
toàn một màu đỏ!

Cả hai im lặng, hình như họ nói đã mệt rồi. Tiêu Đồng cảm thấy toàn thân
mình tê dại, rã rời. Im lặng một quãng khá dài, hình như sự giận dữ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.