MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 225

- Bác đâu?

- Chiều nay đến công ty rồi, vẫn chưa về. Anh tìm ông có chuyện gì à?

- Không có gì, tiện mồm hỏi vậy thôi.

Trông thái độ của Lan Lan thì hình như không có bất cứ chuyện gì đã xảy
ra, cô vẫn thân thiết và nhiệt tình như mọi ngày. Ăn cơm tối xong mà Âu
Dương Thiên vẫn chưa về, Tiêu Đồng cảm thấy không nên ở lại lâu hơn
nữa bèn đứng dậy ra về. Âu Dương Lan Lan nói:

- Bữa nay thứ Sáu, những ngày cuối tuần anh đọc sách cũng đủ rồi mà, cứ
ngồi thêm chút nữa nói chuyện cho vui.

Tiêu Đồng vẫn cứ nằng nặc đòi về với lý do là tối nay anh có chuyện cần
làm.

- Có phải là có hẹn với người yêu?

Âu Dương Lan Lan nghiêng đầu, cố ý nhấn mạnh hai tiếng “người yêu”.

- Cái mặt tôi bị các người hành hạ thành thế này, sao lại dám vác đi gặp cô
ấy?

- Thế thì chờ cho anh lành lặn trở lại, bọn em sẽ tặng tiếp cho anh một trận
nữa. Đó là cách tốt nhất để anh vĩnh viễn không gặp cô ta nữa.

Lúc này Tiêu Đồng đã đi ra khỏi cửa và đến bên chiếc xe, ngoáy đầu lại
nhìn Âu Dương Lan Lan đang đứng tựa vào khung cửa, nói to:

- Đúng là tâm địa của một phụ nữ có máu lạnh!

Anh mở cửa xe, Âu Dương Lan Lan gọi theo:

- Ngày mai anh làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.