MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 227

Tiêu Đồng cởi áo ngoài, bật điều hòa, nói:

- Quá nhiều việc ở trường, ngoài việc lên lớp. Khoa còn giao cho anh rất
nhiều hoạt động ngoại khóa, chẳng hạn như tham gia diễn giảng...

Mắc quần áo lên móc xong, Tiêu Đồng quay lại nhìn Văn Yến đang lom
khom cởi giày, hỏi:

- Em đợi anh lâu lắm phải không? Tìm anh có việc à?

Văn Yến mang đôi dép đi trong nhà rồi đi thẳng vào nhà bếp, tìm khăn làm
vệ sinh, vừa lục lọi vừa nói:

- Không có việc thì không được đến tìm anh à?

Tiêu Đồng cũng xỏ chân vào đôi dép rồi đến ngồi trên salon, chăm chú nhìn
Văn Yến đang phủi bụi trên các vật dụng trước mặt mình, đắn đo giây lâu
rồi nói:

- Văn Yến, thời gian cũng đã kéo dài lắm rồi. Anh nghĩ là chúng ta phải nói
chuyện với nhau một cách thẳng thắn.

Giọng điệu có vẻ rất trịnh trọng của Tiêu Đồng khiến Văn Yến nghĩ là có
chuyện trọng đại gì đã xảy ra, bàn tay đang lau chùi của cô chậm lại nhưng
vẫn không ngước đầu lên, hỏi:

- Nói chuyện gì?

- Chúng ta..., chúng ta quen nhau cũng đã khá lâu rồi. Em có thấy là chúng
ta hợp nhau không? Ý anh muốn nói là, cá tính, sự ham mê... Chúng ta có
thật sự tìm thấy tiếng nói chung hay không?

- Anh thử nói xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.