MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 246

lại bồi thêm mấy câu nữa khiến cậu ta khó lòng chịu nổi. - Khánh Xuân có
vẻ đắn đo, nói tiếp - Cậu ta hoàn toàn khác với những người tự nguyện lăn
lộn ngoài xã hội để làm tai mắt cho anh, bảo cậu ta luồn vào hang ổ bọn tội
phạm để cộng sự với chúng ta chẳng qua là dựa vào tính tích cực và sự giác
ngộ của cậu ta mà thôi. Bởi nói gì thì nói, chúng ta cũng làm tốn khá nhiều
thời gian và tâm sức của cậu ta. Ấy là chưa nói đến những nguy hiểm rập
rình chung quanh. Chấp nhận công việc này là một sự chứng minh rất
thuyết phục bản chất chính trị của cậu ta rồi, cách quản lý kiểu người như
Tiêu Đồng hoàn toàn không giống với những tai mắt ngoài xã hội của
chúng ta. Chí ít là chúng ta phải dùng đến quan hệ đồng chí hoặc anh em
mới có thể thuyết phục được họ.

Hình như Khánh Xuân đang trút nỗi ân hận cũng như sự đồng cảm với Tiêu
Đồng vào những lời phân tích có ý biện hộ vừa rồi. Tuy ngoài miệng nói
cứng nhưng Xuân Cường không thể không đồng ý với cô ở điểm này:

- Nếu anh hoàn toàn xem cậu ta là đồng chí, anh không bỏ qua những tin
tức không chính xác của cậu ta vừa rồi đâu. Có điều, để không làm ảnh
hưởng đến sự tích cực của cậu ta, anh không truy cứu gì về chuyện cậu ta
suýt đem lại tai họa cho chúng ta. Vả lại, cậu ta là tai mắt do em quản lý,
anh vẫn tôn trọng em mà không nói gì thêm. Bữa nay là do em gọi, anh mới
đến; còn tâm trạng của cậu ta thế nào đó là chuyện của em, em phải chịu
trách nhiệm về việc này.

Nói một hơi dài, hình như những gì bực bội trong lòng Xuân Cường đã
giảm bớt, anh hạ giọng hỏi:

- Anh đưa em về nhà hay là em còn muốn đi đâu nữa?

- Anh cứ về trước đi, em còn có chút việc riêng ở gần đây thôi. - Khánh
Xuân nói.

Đương nhiên là Xuân Cường không tiện hỏi thêm nữa nên cười nhẹ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.