MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 249

tốt hơn nhiều, có điều điều kiện sinh hoạt ở nhà nghỉ Thập Bát Bàn này quá
tồi mà thôi.

Đã có kinh nghiệm thất bại ở lần trước, lần này Khánh Xuân không tỏ ra
quá phấn khởi và nóng vội. Cô cứ hỏi đi hỏi lại những chi tiết cụ thể mà
không sợ Tiêu Đồng phật lòng. Tiêu Đồng hỏi: Có phải là chị không tin tôi,
đúng không? Khánh Xuân nói, Đây không phải là chuyện tin hay không tin
mà công việc đòi hỏi phải thận trọng. Có một số tình tiết yêu cầu phải thật
sự sáng rõ, có thể với những tình tiết ấy, Tiêu Đồng không nhìn thấy gì cả
nhưng với đôi mắt nghiệp vụ, cô có thể phân tích để thấy vấn đề.

Mọi chuyện cũng đã nói hết, Khánh Xuân nói:

- Tiêu Đồng, xin lỗi cậu nhé. Tối nay tôi không thể ngồi với cậu lâu hơn
được nữa. Tôi phải báo cáo tình hình vừa thu thập được với lãnh đạo ngay.

Tiêu Đồng gật đầu như rất hiểu vấn đề, nói:

- Chị muốn về đơn vị phải không? Tôi đưa chị về.

Khánh Xuân không về đơn vị. Cô mở điện thoại di động gọi ngay cho Xuân
Cường rồi bảo Tiêu Đồng lái xe đưa cô đến một địa điểm cách nhà trưởng
phòng Mã không xa lắm thì dừng lại, xuống xe và nói với anh:

- Có lẽ tôi sẽ gọi lại cho cậu ngay thôi!

Khi cô đến nhà Mã Chiếm Phúc đã thấy Xuân Cường đã có mặt. Trong
phòng khách, Mã Chiếm Phúc và Xuân Cường chăm chú nghe Khánh Xuân
báo cáo lại tất cả những gì cô vừa nhận được. Nghe xong, không ai nhận
thấy bất kỳ chỗ sơ hở nào nhưng chưa vội lên tiếng nói lên phân tích chủ
quan của mình.

- Có phải là hai người sợ sai lầm như lần trước? - Mã Chiếm Phúc cười hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.