MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 269

Gương mặt Tiêu Đồng lộ vẻ tức tối:

- Cô ta dựa vào đâu mà đến tìm chị! Vì sao cô ta biết Âu Dương Lan Lan?

- Cậu và Lan Lan gặp nhau nhiều như vậy, trong trường rất nhiều người
biết nên Văn Yến phát hiện ra cũng là chuyện bình thường. Cô ấy nhờ tôi
khuyên cậu...

- Khuyên điều gì? Quay về với cô ta phải không?

- Đấy là chuyện riêng của hai người. Tiêu Đồng này, chờ đi phá xong vụ án
này, tôi sẽ thay mặt cậu giải thích với Văn Yến. Cô ấy yêu cậu thật lòng.
Dù gì đi chăng nữa, hai người cũng đã có quan hệ với nhau đến hai năm.
Tôi cho rằng cậu cũng nên biết quý trọng điều ấy. Một người con gái đã
đem lòng yêu một cách chân thành một người con trai, đó không phải là
chuyện một sớm một chiều đâu.

- Chị không yêu cầu tôi vì lòng chân thành của Văn Yến mà hy sinh cả
cuộc đời tôi đấy chứ? - Tiêu Đồng bực tức nói - Phàm là một người con gái
nào đó đã đem lòng yêu tôi, Văn Yến cũng được mà Lan Lan cũng xong,
tôi đều phải biết quý trọng và phải báo đáp tình cảm của họ sao? Họ có
quyền tự do yêu đương, còn tôi thì lại không có hay sao?

Khánh Xuân biết là không nên tiếp tục bàn thêm về chuyện này nữa, làm ra
vẻ bất lực nói:

- Đương nhiên là cậu có quyền chọn cho mình một tình yêu.

Vừa nói cô vừa liệc nhìn đồng hồ treo trên tường và đương nhiên là Tiêu
Đồng đã hiểu được suy nghĩ của cô. Anh còn muốn nói thêm điều gì đó
nhưng đành dừng lại, đứng dậy nói lời cáo từ. Khánh Xuân tiễn anh ra đến
cửa, nói:

- Cầu thang rất tối, cần phải có đèn pin để đưa cậu xuống không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.