MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 271

20.

Hai ngày rồi Tiêu Đồng không đến ăn cơm tối ở nhà Âu Dương Lan Lan
nhưng tối nay, anh lại đồng ý cùng cô đến vũ trường.

Suốt cả buổi chiều, Tiêu Đồng vùi đầu trong thư viện để đọc tài liệu, bữa
tối ăn một vài miếng lấy lệ ở nhà ăn. Đã nghỉ hè nên những sinh viên ở các
địa phương xa đều đã về nhà, trường học trở nên vắng vẻ vô cùng. Khoa tổ
chức cho một số sinh viên đi xuống phía nam để thực tế, yêu cầu anh tham
gia. Nhưng vì vụ án chưa đâu vào đâu, anh không thể rời khỏi Bắc Kinh.
May mà trong dịp hè này, trường có tổ chức những lớp bồi dưỡng tiếng
Anh ngắn ngày cho mọi đối tượng do Lư Lâm Đông phụ trách nên Tiêu
Đồng được nhận một chức trợ giảng. Dựa vào lý do đó, anh từ chối chuyến
đi xuống phía nam. May hơn nữa là mùa hè năm nay, thư viện trường lại
mở cửa liên tục, anh muốn tranh thủ thời gian nghỉ hè để đọc một số sách
nhằm bổ sung những kiến thức thiếu hụt trong thời gian nằm viện để đoạt
lại vị trí đầu lớp về thành tích học tập trong năm sau.

Ăn cơm tối xong, Tiêu Đồng trở về ký túc xá thay quần áo. Anh không biết
đường đi đến hộp đêm Đế Đô nên đã hẹn Âu Dương Lan Lan là bảy giờ ba
mươi đến đón mình. Thời gian vẫn còn thong thả lắm nhưng không ngờ
rằng, thay quần áo xong, vừa bước ra khỏi cổng ký túc xá, anh đã trông
thấy Văn Yến đứng đó tự bao giờ.

Trông thấy Văn Yến, bất chợt Tiêu Đồng nhớ ngay đến chuyện cô đến tìm
Khánh Xuân và một cơn giận dữ bỗng trào lên. Bằng một thái độ hết sức
lãnh đạm, giọng nói có phần thô lỗ, anh hỏi:

- Cô đến đây làm gì?

Trông Văn Yến có vẻ rất bình tĩnh nhưng không hề có vẻ khiếp nhược như
trước đây, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.